Trình Giai Giai luôn mang trong đầu một suy nghĩ từ hôm mẹ của Chu Trạch Dương đến tìm cô, bà ấy nói cô không xứng, quả thật không xứng mà. Gia cảnh cô đúng là mãi mãi cũng chẳng thể so được với Trịnh Khả Vy.
Hôm nay cô được đưa đến làm thực tập ở một bệnh viện lớn, chính cô cũng thấy khá là ổn. Vừa mới đến nên cô chỉ được giao cho những thứ rất nhẹ, không hề áp lực một chút nào.
Cô mang hồ sơ bệnh án chất trồng trên tay không cẩn thận va phải người khác, theo thói quen Trình Giai Giai rối rít xin lỗi “ Thật sự xin lỗi, tôi không cố ý đâu ” cô vừa nói vừa nhanh tay nhặt những hồ sơ bệnh án lên.
“ Không sao ” Giọng nói trầm ấm này khiến cô cảm thấy có chút quen.
Trình Giai Giai ngẩn đầu nhìn lên liền thấy người đàn ông đã trả tiền ly cà phê nóng cho cô. Cô có chút bất ngờ nhìn trên người anh khoác một chiếc áo blouse trắng xóa.
“ Là anh sao? Anh làm ở đây ạ? ” Cô ngây ngô hỏi Từ Minh.
Từ Minh trí nhớ tốt nên nhìn cô liền nhớ ngay “ Ừm! Em làm thực tập sinh à? ” cô bé này rất dễ thương nên anh có chút ấn tượng, anh còn nhớ rõ dáng vẻ lúng túng của cô khi không tìm được ví.
“ Vâng ạ ” Trình Giai Giai mỉm cười.
“ Có gì khó thì cứ tìm anh nhé anh tên Từ Minh, bây giờ trễ rồi anh đi trước “ Từ Minh đứa hồ sơ bệnh án
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-em-them-mot-lan-nua/2495860/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.