Chương trước
Chương sau
Chu Trạch Dương lúc này ở thư phòng sắc mặt của anh không tốt chút nào, bình thường lúc trước một Hứa Chí Quân anh đã cảm thấy đau đầu, khó khăn lắm mới đấu thắng Hứa Chí Quân bây giờ lại thêm một Từ Minh? ông trời là đang đùa anh sao?

Anh gọi cho cô liên tục nhưng cô không nghe máy, càng khiến cơn giận của Chu Trạch Dương tăng lên, anh vừa biết hôm nay cô có liên quan với những người ở bệnh viện, còn có cả cái tên Từ Minh đó.

Mỗi ngày đều nhìn thấy cô và cái tên trâu già đó cười cười nói nói thật khiến anh tức chết, cô cười đùa với người khác nhưng lại khó chịu với anh, cô thậm chí còn chẳng cho anh ánh mắt thân thiện.

Chu Trạch Dương không nhịn nổi nữa liền chạy đến nhà hàng nơi cô đang dự tiệc, anh một thân áo sơ mi trắng cùng quần âu đen, tay áo sơ mi được xoăn lên đến khuỷu tay, tóc bảy ba được uốn bồng lên trong vô cũng đẹp trai, nếu so với anh họ anh thì anh ấy 10 anh 9.

Đánh mắt một cái liền thấy cô, đúng lúc cô đi ra bên ngoài cùng Từ Minh còn đang nói chuyện vui vẻ thì Chu Trạch Dương đi đến nắm lấy tay cô lạnh giọng.

“ Về nhà ”.

Trình Giai Giai khó hiểu nhìn anh “ Anh bị cái gì vậy? tự nhiên bảo tôi về nhà? ”

“ Anh nói em về nhà với anh hoặc anh đánh chết anh ta ” Chu Trạch Dương tức giận lớn tiếng với Trình Giai Giai.

Coi cũng không nhịn nổi mà tức giận lên vì trong người cô đã có cồn “ Chu Trạch Dương tôi đi đâu làm gì với ai là chuyện của tôi không liên quan đến anh ”

Anh muốn kéo cô đi liền bị Từ Minh ngăn lại “ Anh có chuyện gì với em ấy sao? Tôi là bạn trai em ấy ” Từ Minh vốn không biết mối quan hệ giữa cô và Chu Trạch Dương là thế nào, chỉ thấy là cô không hề tình nguyện bị đem về.

Chu Trạch Dương bất ngờ mở to mắt nhìn Từ Minh xong liền nhìn qua Trình Giai Giai vô cùng bình thản, bạn trai? cái tên này chưa gì là bạn trai rồi?

“ Trình Giai Giai! em nói anh nghe, anh ta là bạn trai em? ” Chu Trạch Dương nhìn cô như muốn xác nhận lại lần nữa.

Trình Giai Giai được nước đẩy thuyền, mỗi ngày cô đều gặp Chu Trạch Dương, đều bị anh đến quậy cô, anh lại còn có tính chiếm hữu cao như vậy khiến cô vô cùng khó chịu, dù muốn tha thứ cũng không thể tha thứ ngay khi anh còn chưa chịu thay đổi.

“ Thì sao? tôi độc thân, anh ấy độc thân quen nhau có gì sai sao? ”

“ Vậy hoá ra em lạnh nhạt như vậy là vì có người mới rồi? ” Anh nhìn ánh mắt nghiêm túc của cô đột nhiên trong lòng nhói lên không ít, anh hoá ra cũng chẳng còn cơ hội nào để thay đổi.

“ Đúng vậy ” Cô nhìn thẳng vào đôi mắt thất vọng của Chu Trạch Dương mà nói.

Chu Trạch Dương rút tay lại anh không nắm lấy tay cô nữa, ai lại đi nắm lấy tay của bạn gái người khác chứ, ánh mắt thất vọng nhìn cô “ Thời gian qua làm phiền em nhiều rồi ” anh nói rồi quay lưng rời đi.

Ngay cả Trình Giai Giai cũng bất ngờ khi thấy Chu Trạch Dương buông bỏ một cách dễ dàng như vậy, anh lúc trước rất bốc đồng bây giờ lại bình tĩnh thế này?

Từ Minh nhìn thấy cô vẫn nhìn theo bóng dáng của Chu Trạch Dương rời đi, thì anh ta cũng nhận ra hoá ra cô bé này cũng rất thích cái Chu Trạch Dương chỉ là cứng miệng không muốn thừa nhận.

“ Bạn gái nhỏ bây giờ có thể về chưa ” Từ Minh cũng thuận nước mà đùa tới nói với cô.

Cô nhìn Từ Minh chỉ khẽ mỉm cười “ Anh đừng đùa nữa, em về trước đây ”.

“ Anh đưa em về ” Từ Minh cũng không đùa nữa.

“ Em tự về được rồi, anh ở lại chơi với mọi người đi ” Trình Giai Giai mỉm cười lịch sự tamm biệt Từ Minh rồi rời đi.

Cô nhớ lại ánh mắt của Chu Trạch Dương khi nãy, xem ra anh tổn thương rồi, cô nhận ra được Chu Trạch Dương đã khác trước rồi, anh không còn là thiếu gia năm đó nữa.

Mở điện thoại mình lên, trên đó toàn hiển thị cuộc gọi của Chu Trạch Dương gọi cho cô, còn có rất nhiều tin nhắn của anh.

[ Tiểu Giai em về chưa ]

[ Tiểu Giai anh đến đón em nhé ]

[ Tiểu Giai em mau về đi anh nhớ em rồi ]
Nhưng cô không hề trả lời anh, Trình Giai Giai thuận tay bấm vào đoạn chat, bên dưới liền hiện lên [ Hiện tại bạn không thể trả lời đoạn hội thoại này ] Chu Trạch Dương cho cô vào danh sách đen?

Cô có chút hụt hẫng vì anh lại làm vậy, nhưng cô cũng không thể trách anh khi nãy cô nhận ra được anh tổn thương thế nào, Chu Trạch Dương từ lúc cô về nước không ngày là không cham mặt anh, anh luôn làm tất cả, luôn tìm cách gặp cô, luôn muốn bắt chuyện với cô trước dù có bị cô mắng thế nào cũng không bỏ cuộc.

Ngày mai cô giải thích với anh một chút vậy, sẵn tiện nói cho anh biết cô tha thứ cho anh rồi, chúng ta làm lại từ đầu đi Chu Trạch Dương, cũng muốn nói cho anh biết cô còn rất yêu anh, chỉ là tức giận nên mới nói như vậy với anh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.