Vừa bị Lục Dĩ Trạch nói như thế, Doãn Sắt lập tức ngậm miệng lại, mặt đỏ bừng lên không dám nhìn anh, ngoan ngoãn cúi đầu ăn cơm. Bởi vì quả thực ăn không ngon, cho nên thật vất vả mới ăn xong.
Sau khi dọn dẹp bàn ăn rửa sạch chén đĩa, hai người kéo hành lý đã chuẩn bị tốt trước hôn lễ ra khỏi phòng, lái xe tới phi trường.
Doãn Nhạn Chi và Thi Dương đã sớm đợi ở đó, hai người đang đứng nói chuyện, trong tay Thi Dương cầm vé máy bay của bốn người.
Sau khi nhìn thấy Doãn Sắt và Lục Dĩ Trạch tới Doãn Nhạn Chi nhìn đồng hồ tay một chút, phát hiện thời gian chuẩn bị lên máy bay còn nửa tiếng nữa, bốn người phải đi đến quán trà ngồi chờ một lát.
"Trước tiên trở về nhà họ Thi ở một tối đã, bác Thi của con mấy ngày nay mới vừa trở về nước Pháp, muốn gặp Lục Dĩ Trạch một chút."
Trước đó vài ngày bởi vì suy tính đến Từ Chấn Phi, khi Thi Minh Uy nhận được thư mời đã nói thẳng với Doãn Nhạn Chi là mình không đi, để cho cha mẹ để của Doãn Sắt lo hôn sự của hai người bọn họ, mình tuyệt đối không quấy rầy.
Nhưng mà sau khi hôn lễ kết thúc, ông nghĩ muốn gặp Lục Dĩ Trạch, xem thử người khiến Sắt Sắt tâm tâm niệm niệm nhiều năm như vậy đến tột cùng là người đàn ông như thế nào, cũng muốn xem một chút xem S. Y và Thiên Trạch có thể hợp tác với nhau thật tốt hay không.
Thời gian trôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-den-cung/1908860/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.