". . . . . ." Bên phía Doãn Sắt không có tiếng động, giống như là đang do dự với lời thỉnh cầu này của Lục Dĩ Trạch.
Lục Dĩ Trạch đợi đã lâu, chỉ có thể nghe được hơi thở nhè nhẹ của cô từ bên trong điện thoại, còn có tiếng nuốt nước miếng rất khẽ vì hồi hộp, cuối cùng anh nói: "Sắt Sắt, rốt cuộc là cái gì biến em từ một con phụng hoàng lửa thành một con đà điểu?"
Nếu như là cô trước kia, nghe thấy Lục Dĩ Trạch nói như vậy, có lễ đã sớm cười lớn ném điện thoại di động xuống xách cặp lên, ngựa không ngừng vó chạy tới nơi rồi. Nhưng bây giờ, làm chuyện gì cũng phải xem xét suy nghĩ hết lần này đến lần khác.
Không phải là không tốt, chỉ là thời gian cô suy tính có hơi lâu, bản thân mình đợi cũng nóng nảy.
Anh muốn sống chung một chỗ với Doãn Sắt. Năm năm trước, khi ý thức được mình thích cô anh đã tưởng tượng ra cảnh tượng cuộc sống sau này có mình, cha mẹ, Liên Tiếu và Doãn Sắt.
Như vậy cô nhất định sẽ là một người vợ hoạt bát, mỗi ngày vào buổi sáng sớm, buổi trưa hoặc là gần tối, sẽ chuẩn bị cơm cho cả nhà cùng với em chồng còn có cả mẹ anh nữa. Anh và cha, sau khi làm việc mệt mỏi về đến nhà cũng sẽ giúp đỡ họ cùng nhau hoàn thành tất cả.
Đây là cuộc sống hạnh phúc nhất anh từng nghĩ tới, cho dù lúc ấy nhà họ Lục cũng không giàu có, cho dù trước kia họ chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-den-cung/1908828/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.