" Cửa Khóa rồi... "
Tôi lắp bắp khi vặn cửa mãi không ra. Hòa Trí cũng mở mắt nhìn, khẽ cháu mày lại, sau đó với tay lên bàn lấy chiếc điện thoại.
" Alo, mẹ ơi, tụi con bị nhốt rồi ".
Vài phút sau cô Thu và thầy Minh trở về, mở cửa cho chúng tôi. Tôi sau khi chào hai người thì cũng trở về phòng của mình.
Ông Minh vô nhìn Trí, vẽ mặt khó chịu.
" Hòa chưa? "
" Rồi ạ ".
" Sau đó thì sao? "
Ông Minh dò xét, Không lẽ còn không phát sinh chuyện gì? Nhưng người nào đó lại ngây thơ lắc đầu, còn hỏi ngược lại ông.
" Sau đó thì sao nữa ạ? "
Bà Thu nghe vậy thì lên tiếng.
" Ông Minh à, còn bé Linh còn chưa 18 đấy, bớt bớt lại đi. Con trai à, mau ngoan ngoãn nằm xuống ngủ đi"
Hòa Trí cũng vâng lời mẹ, nhanh chóng nằm xuống và nhanh chóng thiếp đi. Để mặc cho ông Minh đang lắc đầu ngán ngẩm.
" Thằng Trí 18 năm nay nó ế bằng thực lực bà nó ạ "
[...]
Tôi vừa về đến phòng, đã thấy ông ngoại ngồi bên cửa sổ, đôi mắt trầm ngâm ngắm ánh chiều tà. Tôi đi đến bên ông, nhẹ nhàng đặt tay lên vai ông.
" Ông ơi... Con xin lỗi không... "
Ông không nhìn tôi, nhưng tay vẫn vỗ vỗ tay tôi. Trên đùi ông là quyển album hồi nhỏ của tôi, từ lúc vừa sinh ra cho đến bây giờ. Giọng ông thủ thỉ. Tôi ngồi xuống kế bên ông.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-con-trai-thay-chu-nhiem-la-trai-nghiem-gi/2867854/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.