Hôm ấy là một ngày mưa to, to đến não nề. Tiếng hét xé gan xé thịt của Ngọc Linh khiến cho mọi bác sĩ, y tá xung quanh trầm mặc. Cô ngồi bên ông rất lâu, cố nắm đôi bàn tay đã không còn hơi ấm nữa.
Ngọc Linh khóc nức nở, cô đờ đẫn nhìn về khoảng không vô định. Nước mắt hai bên má đã khô từ lâu, và cũng kể từ lúc ấy, cô không còn rơi một giọt nước mắt nào nữa.
Trong đám tang, chỉ thấy cô đứng bên hai người ông bà, đứng mãi ở đấy. Trên đầu là chiếc khăn tang, đôi mắt mệt mỏi, đau khổ của người cháu vừa trải qua sự mất mát quá lớn.
Họ hàng hai bên của đến, chú Thương lo hết mọi chuyện. Gia đình thầy Minh cũng đến viếng thăm. Họ chỉ im lặng đứng nhìn Linh từ xa, cô Thu thì khóc nức nở thay cho số phận đứa trẻ không gia đình, chị Ngọc cũng muốn đến an ủi nhưng bị thầy Minh ngăn lại. Thầy ấy cũng đau lòng khi thấy đứa trẻ ngày nào còn hoạt bát, bây giờ đã trầm mặc đến đáng thương.
Họ hàng ai cũng thắc mắc rằng ông Tường - ba Linh sao không về, rồi cả anh hai con bé. Suốt những ngày tang lễ, Linh không hề rơi lấy giọt nước mắt nào. Chỉ đứng nép bên cổ quan tài, không nói một lời nào. Mặc dù chú Thương khuyên can, cô cũng không đi nghỉ.
Sau khi kết thúc tang lễ. Chú Thương và Linh về lại ngôi nhà ấy. Gia đình thầy Minh cũng đến để an ủi cô.
Linh ngồi trên ghế sofa. Vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-con-trai-thay-chu-nhiem-la-trai-nghiem-gi/2867834/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.