Diệp Thiên gặp cô gái đó ở nước J.
Khi đó anh đã đến nước J được nửa năm, sự nghiệp đang tiến hành đến giai đoạn quan trọng, anh bận tối mắt tối mũi không có lấy một phút rảnh rỗi, nên anh cho phép mình bỏ qua các cuộc gọi điện thăm hỏi từ quê nhà, từ Trần Lạc Y.
Cô là một nhân viên nhỏ trong công ty anh, thật sự rất nhỏ, không đáng để ý, nhưng vì công ty đang ở giai đoạn quan trọng, cần các nhân viên nỗ lực hết công suất, mà cô gái đó lại nỗ lực gấp đôi người khác, nên vào được mắt xanh của quản lý.
Quản lý đề cập với anh trong giờ cơm trưa, nói cô gái tỉ mỉ ấy có thể làm tốt vai trò thư ký riêng của anh.
Nửa năm nay, không có Trần Lạc Y bên cạnh, cuộc sống của anh thật sự rất “khó khăn”. Không ai pha cà phê hợp khẩu vị, cơm đặt luôn có những món anh không thích hoặc dị ứng, đi dự tiệc về cũng không có bàn tay ai chăm sóc, công việc thì lu bù mà chẳng ai làm vừa lòng được sếp, khiến anh ngày càng “tiêu điều”.
Một thư ký riêng, anh rất cần.
Thế là gặp mặt. Thế là nhậm chức.
Không thể phủ nhận Mạc Trúc làm việc rất tỉ mỉ, cẩn thận. Cô có thể kiên nhẫn pha đi pha lại cà phê đến khi hợp ý anh thì thôi. Ngoài việc chính, cô còn rất quan tâm đời sống riêng của anh, quả thật không có gì đáng chê trách.
Đến một ngày, anh phát hiện có một chậu tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-co-vo-nho/3266363/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.