Môi Tiểu Ly tê dại không còn chút cảmgiác nào, miệng cũng đau rát. Cô vừa khóc hu hu, vừa không khống chế nổi nước bọt. Trần Ngộ Bạch nằm nghiêng ôm lấy cô, hài lòng đến mức khôngnói nên lời, chỉ đặt từng nụ hôn lên mặt cô.
"Được rồi. . . . . . Đừng khóc nữa! Vừa rồi anh quá khoan khoái, không để ý đến em!" TrầnNgộ Bạch thấp giọng dỗ dành cô: "Đừng khóc nữa. . . . . . Anh cũng làmvậy cho em. . . . . . Nhé?"
Tay An Tiểu Ly bị trói nhưng haichân vẫn tự do. Nghe thấy anh lúc này còn muốn đùa giỡn cô, liền đưachân đạp. Trần Ngộ Bạch cong người ôm cô, bỗng dng bị cô đá trúng bắpchân, đau đến mức nhíu mày.
"Đồ háo sắc!" An Tiểu Ly nước mắtgiàn giụa, lớn tiếng mắng nhiếc: "Tôi không làm lành với anh nữa! Tôimuốn nghe lời cô giáo Trần đi xem mắt!"
Trần Ngộ Bạch nghe vậy, tàn nhẫn đưa tay ra bóp lấy cổ cô. Cô nghiêng đầu há miệng cắn chặt lên tay anh không buông.
"An - Tiểu - Ly!" Trần Ngộ Bạch gỡ được ra, nhìn dấu răng trắng bệchsâu hoắm, bực mình đến mức nghiến răng kèn kẹt: "Cứ tưởng anh không nỡtrừng phạt em có phải không!"
Anh ngồi dậy, kéo sợi dây trêntay cô, nâng người cô lên. Tiểu Ly thét lên, vùng vẫy giãy dụa, vừa đávừa đạp. Trần Ngộ Bạch áp cô lên đầu giường, cổ tay cô bị trói tạo thành một vòng tròn, cây cột ở đầu giường xuyên vào giữa, An Tiểu Ly bị cốđịnh ở đầu giường.
Trần Ngộ Bạch đắc ý phát vào cặp mông trắng như tuyết của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-dong-tinh-yeu/1542875/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.