Đêm đó, tuyết bay đầy thành phố R. Sánghôm sau, lúc Lý Vi Nhiên rời giường, từ cửa sổ nhìn thấy sân trườngtrung học R đã phủ đầy tuyết. Ánh mặt trời yếu ớt chiếu qua lớp tuyết,tia sáng trắng ánh màu hơi xanh. Những bông tuyết vẫn rơi dày đặc, cảtrời đất hòa vào sự yên ắng.
Cóhọc sinh đến lớp học từ sớm, nhìn từ phía xa, khu dạy học có mấy cửa sổleo loét sáng đèn. Nổi bật trên vùng đất mênh mông, lộ ra vẻ cô đơn,nhưng lại cũng có cảm giác ấm áp nhỏ bé. Lý Vi Nhiên không thể nào nóilên xúc cảm trong lòng. Vì một buổi sáng trong lành yên tĩnh, vì ngườimình yêu đang ngủ yên ở phòng bên cạnh.
Ngày hôm đó, lần đầu tiên trong trường không có tiết đầu bài.
Tấtcả học sinh ghé vào ban công nhìn xuống sân trường. Nơi đó có một ngườithanh niên mặc chiếc áo lông màu đen, đang chạy bộ. Anh ta cẩn thận chạy tới chạy lui, thỉnh thoảng ngồi chồm hổm xuống nhìn phía sau một chút.Chừng mười phút đồng hồ sau, trên mặt tuyết thật dày, có một chữ ‘L”thật to. Lại nửa giờ trôi qua, chữ “O” dần dần xuất hiện. Anh chàng kialại từ chạy vẽ lên một bên chữ “V”.
Cácnữ sinh thỉnh thoảng phát ra tiếng thét hâm mộ chói tai. Nam sinh thìhuýt sao không ngừng. Ngay cả các thầy cô giáo cũng chẳng thèm quảnthúc, tụ tập lại bàn luận xôn xao, thật là mầm móng si tình.
Diệp Thụ đứng giữa nhóm giáo viên, cười thản nhiên. Chờ các giáo viên và học sinh mình lục đục lên tiết một. Bà mới đi đến lớp học của mình, vừa đivừa gọi điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-dong-tinh-yeu/1542857/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.