Khi mới gặp gỡ Tần Tang thì Chu Yến Hồiđã cho rằng đó là ham muốn thuần túy của một người đàn ông đối với mộtngười phụ nữ xinh đẹp.
Ngày đó, hào phóng thả chị em bọn họ đi, thật ra thì, là vì người ở cửa trước cũng đã vào vị trí đâu vào đấy,tất cả đều bố trí xong, nếu như không phải là Lục Tử đột nhiên xuấthiện, đêm đó chắc hẳn Tần Tang và A Lâm, sẽ phải ở phía dưới anh hầu hạtrăn trở cả một đêm xuân.
Chẳng qua nể mặt Lục Tử, nên mới bỏ qua.
Đêm đó, là lần anh ngủ một mình hiếm hoi kể từ khi anh mười lăm tuổi, anh mơ thấy mình liếm vào lòng bàn tay của cô, nơi đó. . . . . . bị cô chạm tới liền khác thường. Cảm giác tanchảy thấm dần vào lòng anh.
Nhưng chỉ một đêm như vậy, ngày hôm saulại chìm vào tửu sắc và tài vận, anh đã quên tất cả. Sau đó thỉnh thoảng mới nhớ lại trong cảnh xa hoa trụy lạc, anh cũng chỉ cho rằng vì khôngăn được nên mới có tiếc nuối nhỏ nhoi.
Khi đó Chu Yến Hồi, còn tưởng rằng cuộc sống của mình sẽ không bao giờ liên quan đến những chuyện tình yêu chua xót.
người mẫu nhỏ đó anh vẫn không biết rõtên gì, gương mặt vóc dáng hạng nhất, công phu trên giường cũng khôngthể chê, hoàn toàn được trang bị đầy đủ. Tuy nói anh vẫn chưa thỏa mãn,nhưng vẫn xem như hài lòng. Hơn nữa đôi chân thon dài trắng noãn kia,mỗi lần kẹp trên eo anh, giống như một con rắn, thì trước mắt anh luônthoáng qua một đôi chân dài khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-dong-tinh-yeu/1542827/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.