“Trần Ngộ Bạch…” Hơi thở hổn hển của AnTiểu Ly dần dần hồi phục lại, lưng vừa mới đụng kịch liệt lên cửa, bâygiờ rất đau, thân dưới cũng có cảm giác hơi khó chịu, “Anh… tần suất gìđây hả? … Đến mức tắm rửa lăn lên giường cũng không chờ nổi sao!”
Trần Ngộ Bạch nghe vậy ngây ra một lát,ôm cô, vuốt lông mày đang cau có trên mặt cô, nở nụ cười, “Đêm qua không phải em nói không hề đau chút nào sao?”
“Lúc đó em bị ham muốn làm… Phi phi phi… Không nhìn thấy bước đi hôm nay của em liêu xiêu hả!” An Tiểu Ly lườmanh, đẩy anh ra rồi tự đứng lên một cách run rẩy, “Tốt xấu cũng là người mới, anh không thể chờ em quen thuộc sao.”
Trần Ngộ Bạch cười trầm ấm, vùi đầu cọcọ bên cổ cô, một tay ôm lấy eo cô, tay kia vuốt ve thân thể mềm nhũncủa cô, chọc dây thần kinh của cô lại căng lên, đôi chân trắng như tuyết kẹp chặt tay anh, trong cơ thể lại nóng lên.
Trần Ngộ Bạch vuốt ve cô một hồi khiếnbản thân cũng không chịu nổi nữa, cúi người hôn lên môi cô, rút tay racởi giày và quần vừa nãy vội vàng mới tuột đến chân, ôm ngang cô vàophòng tắm. Hai mắt An Tiểu Ly nhất thời bắn ra hình trái tim, bàn taynhỏ bé vẽ vòng tròn gạch chéo trên ngực anh, cuộn vào lòng anh rầm rì,ồ, thì ra, đây là ôm công chúa trong truyền thuyết.
Trần Ngộ Bạch đặt cô ở chỗ tắm vòi sen,mình thì đi vào phòng trong xả đầy nước nóng vào bồn tắm lớn, rắc muốitắm. Anh cũng cởi sạch quần áo của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-dong-tinh-yeu/1542824/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.