Trần Ngộ Bạch nhìn gã cảnh sát đi xa,mới ngồi dậy, sửa lại quần áo cho cô, ngón tay còn lưu luyến vuốt ve ởxương quai xanh của cô.
Đầu ngón tay của An Tiểu Ly lạnh run, che lại gương mặt đang nóng như bị bốc cháy, trong đầu hoàn toàn mơ hồ, anh…
“Tôi cho em hai sự lựa chọn, A, ở chỗnày làm tiếp chuyện mới vừa bị cắt ngang.” Giọng anh khàn khàn vang lên, không biết từ lúc nào đã tháo mắt kiếng ra, đôi mắt sâu thăm thẳm nhìnvào cô. An Tiểu Ly còn đang mê muội, nhanh chóng quyết định tự vệ trước…”Tôi chọn B”
Trần Ngộ Bạch bỗng nở nụ cười dịu dàng, vô cùng trong sáng vỗ vỗ đầu của cô “Rất ngoan.”
An Tiểu Ly cảm thấy hình như còn lạnh hơn khi nãy nữa.
Bên kia, gã cảnh sát giao thông đã nghexong điện thoại, nghiêm trang cầm điện thoại di động tới dâng bằng haitay “Trần tiên sinh… Tổng cục trưởng… chúc ngài… buổi tối vui vẻ…” Miệng của gã cảnh sát chính trực run run, một phút đồng hồ trước, ngài cụctrưởng thần tượng của anh ta rống lên trong điện thoại “Đó là xe củathiếu gia Trần Tam. Cậu còn muốn lăn lộn ở thành phố C hay không?”
Trần Ngộ Bạch tỉnh bơ nhận lại điệnthoại di động, đóng kính cửa sổ, đạp ga chạy thẳng đi, để lại anh chàngcảnh sát thê thảm, dùng trái tim thủy tinh đã vỡ nát nhận thức rõ ràngthế giới này.
….
Nhưng B, lại không phải là sự lựa chọn tốt.
An Tiểu Ly không có đủ sức đẩy người đàn ông đang đè trên người mình, não thiếu dưỡng khí, hối hận hỗn loạn.
Rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-dong-tinh-yeu/1542817/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.