🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hắn bị cô gọi nên thức giấc, cả cơ thể ê ẩm khó khăn trong việc cử động. Phải mất một lúc mới có thể hồi phục hơn một chút.



“Được rồi, mời anh về.”



Hắn đứng dậy dụi dụi mắt, vẫn còn mơ màng chưa lấy lại đầu óc. Cho đến khi ý thức được người đứng trước mặt vừa nói gì, hắn mới đáp:



“Trời sáng rồi sao? Em ăn gì, Nhiên Nhiên ăn gì để tôi đi mua?”



“Không cần, anh về đi.” Cô đáp.



“Thật sự không cần sao? Vậy tôi về nhé! Có gì em gọi cho tôi nha, còn nhớ số của tôi không?” Hắn hỏi. Cũng phải, đã ba năm rồi chỉ sợ số điện thoại của người bị cô hận nhất vẫn chưa lần nào được cô ghi nhớ.



Khi ý thức được lời nói của mình đã đụng chạm quá khứ, đầu hắn hơi cúi, cảm thấy khó chịu. Bất ngờ, người đối diện đáp lại:



“Tôi nhớ. Anh cứ về.”



An Ninh vẫn còn nhớ số của mình!



Mạnh Đình vui vẻ ra về, không khí hôm nay đẹp hơn mọi ngày. Sau bao nhiêu năm trong cái lồng giam cầm của sự ân hận, Mạnh Đình đã cảm nhận được tia nắng, có lẽ cánh cửa sắt ấy sắp mở ra rồi.



“Hôm nay tôi sẽ xin bác sĩ cho bé về. Nên ngày mai có thể đi cùng nhóm đến buổi đấu giá ạ.” An Ninh nghe điện thoại.



“Vậy tốt, bé nhà cô ra viện vào buổi nào?” Trần Lập hỏi.



“Trưa nay thôi sếp.”



“Vậy tốt, khi nào đưa bé về thì đến gặp tôi. Tôi có công việc quan trọng muốn bàn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/them-thuong/3476534/chuong-67.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thèm Thương
Chương 67: Uy hiếp
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.