“Thưa ba, con không dám!”
“Mày không dám? Một là bỏ nó hai là tao sẽ coi như không có đứa con như mày.”
Ông ta thật sự có ý muốn từ mặt Mạnh Đình sao?
Ánh mắt Mạnh Đình bỗng dao động, đồng tử giãn nở như thể không tin vào tai mình. Người đàn ông ấy lại có thể nói như vậy sao?
Muốn hắn bỏ An Ninh sao?
Không thể được.
Muốn hắn từ mặt ba mẹ?
Lại càng không thể làm được.
Hắn đứng đấy trong bối rối, nhìn ba mẹ mình đầy bất lực.
“Buông cô ta ra, bước qua bên này.” Ông ta ra lệnh, đầy dứt khoát.
Mạnh Đình quay lại, nhìn An Ninh đang rút vào người mình. Nếu cô rời khỏi nhất định sẽ không thể sống yên với gia đình hắn. Vì ba Mạnh Đình biết tính hắn, nếu đã thích thứ gì tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông bỏ. Để tránh cho con trai mình vướng vào con đường cũ, An Ninh nhất định sẽ bị thủ tiêu.
Nhưng có lẽ thứ hắn nhớ nhất vẫn là những gì bản thân đã gây ra cho cô. Nỗi đau đó, những giọt nước mắt ngày đó. Hắn thề sẽ không để cô gánh chịu thêm bất cứ lần nào nữa.
Vãn Mạnh Đình vuốt nhẹ mái tóc của cô, kéo An Ninh ra sau lưng của mình. Hắn quỳ xuống, nói:
“Thưa ba, thưa mẹ xin đừng ép con. Con không thể bỏ cô ấy!”
Ba An Ninh chẳng thể nói nên lời, hai tay còn không ngừng run lên vì giận.
“Mạnh Đình, mẹ cấm con!” Mẹ hắn lên tiếng.
Không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/them-thuong/3476517/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.