Đã được 1 tuần kể cái ngày mà cô nói nhớ hắn.
Hắn không gọi, không nhắn tin cũng không xuất hiện trước mặt cô.
Hắn dị ứng cô sau hôm đó hay gì.
Chợt thở dài, Ánh Dương nhìn về xa xăm, nghĩ về tương lai cuộc sống sau này.
"Sáng giờ em bị gì mà thở dài mãi thế."
Cô đồng nghiệp ngồi kế bên quay qua nãy giờ toàn thấy Ánh Dương thở dài mãi không thôi.
"Em thất tình à?"
Ánh Dương vừa đau thương vừa trả lời.
"Em chơi ngu rồi chị ơi, huhuhu."
Chị đồng nghiệp nhìn cô bằng ánh mắt khó hiểu, ba phần tội nghiệp bảy phần buồn cười.
Cũng không muốn nhún sâu vào cảm xúc hơi... không được bình thường của Ánh Dương, chị đồng nghiệp bèn rút quân, im lặng làm như không thấy một màn đau khổ của cô gái trẻ.
---------------
Đến giờ tan làm, Ánh Dương không muốn về nhà liền đi ngồi lì ở quán thịt nướng gần nhà cùng người chị em ruột thừa.
"Tớ bảo cậu, lúc vui thì chả thèm ngó ngàng đến tớ, đến lúc buồn thì lại vác mặt đến tìm tớ, cậu sống có tình có nghĩa một chút đi."
"..."
"Thế túm là chuyện như nào, cậu không kiểm soát được mồm rồi thốt ra mấy câu không nên nói với crush hay là cậu làm điên làm khùng bị crush bắt gặp đấy?"
Ánh mắt của Tú Vân thăm dò nhìn Ánh Dương, lại mở miệng hỏi tiếp.
" Hay là cậu đã làm gì đó xấu hổ trước mặt mối tình đầu của cậu hả? Ngồi đây đợi tớ, tớ đi kiếm mười cái quần đội lên đầu cậu."
Nãy giờ cô vẫn chưa được nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/them-lan-nua/249892/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.