Năm đó cũng như vậy, cô cũng để mất hắn.
Lần này cũng để mất.
---------------
Về đến nhà cũng đã hơn 9 giờ tối, Ánh Dương mệt mõi ngả lưng trên ghế sofa, cũng chẳng biết tâm trạng phấn khởi từ lúc nào lại đem biến thành chất chứa nhiều tâm tư.
Im lặng một chút, liền lấy tấm hình ra xem.
Nhìn đi nhìn lại, vẫn không thể tin được lại có thể gặp lại hắn.
Trần Minh Quân.
Người này chính là mối tình đầu của cô, là thanh xuân, từ nhỏ đến lớn hắn đã luôn là người bạn luôn cất bước đi theo cô, cô ở đâu thì hắn ở đó, cô vui vẻ thì hắn sẽ vui cùng cô, nếu như cô bị ăn hiếp thì hắn sẽ là anh hùng diệt trừ kẻ ác giúp cô.
Tuổi thơ rồi đến thanh xuân, đa số con người này đều chiếm tiện nghi của cô rất nhiều, làm gì cũng có hắn bên cạnh, thèm gì hắn cũng mua cho ăn.
Sau khi hắn đi cô mới nhận ra được rằng bản thân cô đã yêu con người ấy, đã lệ thuộc vào người đó rất nhiều. Đột nhiên xa cách như vậy đối với cô mà nói thì thật sự rất nhớ nhung, nhớ người ấy rất nhiều, thật sự rất nhiều...
Đắm chìm trong dòng suy nghĩ, rồi dần dần bị kéo vào giấc ngủ lúc nào cũng không hay.
-------------
Sáng sớm hôm sau Ánh Dương liền bận rộn mà đi đến công ty làm việc, cô làm việc tại một tập đoàn kinh doanh cũng tương đối lớn.
Thật ra chuyên nghành của cô cũng không phải về mấy chuyện kinh doanh như thế này, nhưng vì bất đắc dĩ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/them-lan-nua/249888/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.