Editor: Gấu Gầy
Đừng nói tài xế, ngay cả Thịnh Thiếu Du cũng không biết mình bị làm sao nữa.
Đầu óc anh nóng lên, chạy một mạch đến dưới tòa nhà căn hộ, nhưng lại phát hiện mình không có thẻ ra vào.
May là quản gia trực ca nhận ra anh, lập tức quẹt thẻ mở cửa. Quản gia Beta cố nén sự ngạc nhiên chào hỏi Thịnh Thiếu Du: "Thịnh tiên sinh, buổi tối tốt lành."
Thịnh Thiếu Du vẫn chưa hết thở dốc, gật đầu với anh ta, hỏi: "Vị tiên sinh ở nhà tôi đã về chưa?"
"Hả?" Quản gia suy nghĩ một chút rồi nói: "À, ý anh là Hoa tiên sinh phải không? Đã về rồi."
"Một mình?"
"Ừm, một mình." Quản gia nói: "Có một chiếc xe đưa cậu ấy về, nhưng đã đi rồi, chỉ có mình cậu ấy lên lầu."
Hoa Vịnh đã về nhà, không có ở ngoài qua đêm.
Thẩm Văn Lãng đưa cậu đi dự tiệc riêng thì sao chứ? Sau khi công việc xã giao kết thúc, đóa hoa lan mệt mỏi vẫn muốn trở về rừng, trở về lãnh địa của anh thôi.
Trái tim đang đập loạn vì chạy bộ cũng bình tĩnh lại đôi chút.
Cơn bốc đồng qua đi, Thịnh Thiếu Du chợt cảm thấy chán nản. Anh nghi ngờ mình bị điên rồi. Chỉ vì lo lắng cho một Omega mà mình còn chưa từng hôn, lại mặc áo mỏng chạy giữa trời đêm gió lạnh.
Chẳng lẽ ăn nhiều bánh quy, nhận nhiều mẩu giấy trẻ con thì sẽ thực sự biến thành học sinh tiểu học?
Thấy sắc mặt anh thay đổi thất thường, quản gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/them-khat/3745602/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.