Hơn một canh giờ sau, Mặc Lan mang Giáng Phúc về.
“Chàng đã tìm được Giáng Phúc!”
Dung Tri Hạ vừa nhìn thấy hắn ôm một vật có lông màu trắng trong ngực, liềnmừng rỡ muốn đưa tay ra ôm lấy, nhưng hắn lại nghiêng người tránh đi,lqđ nàng không hiểu nhìn hắn, thấy sắc mặt hắn ngưng trọng, trong nháy mắtnàng sửng sốt – “Sao vậy?”
Do dự một lúc, Mặc Lan mới mở miệng nói – “Giáng Phúc…..chết rồi.”
“Chết?” - Dường như nhất thời nàng không hiểu những lời này có ý gì, nhìn kỹ đámlông màu trắng trong ngực hắn, chỉ thấy Giáng Phúc thường ngày luôn hoạt bát hiếu động, giờ phút này nằm cuộn tròn yên lặng không nhúc nhích,nàng run rẩy đưa tay về phía nó, cũng không thấy nó liếm cắn ngón taynàng. Lúc tay nàng sờ vào bộ lông ướt lạnh của nó, bỗng chốc nước mắttràn mi,lqđ nàng ôm đám lông màu trắng vào lòng, thần sắc kích độngmuốn đánh thức nó – “Giáng Phúc, ngươi mau mở mắt ra, đừng dọa ta, ngươi sẽ không chết, Mặc Lan đã tặng ngươi cho ta thì ngươi sẽ không chết,sao ngươi có thể chết được chứ, ngươi mau tỉnh lại, đừng bướng bỉnh….”
Thấy nàng lệ rơi đầy mặt ôm Giáng Phúc lắc qua lắc lại, Cúc Nhi và Hiểu Trúc cũng thấy buồn, mấy người các nàng cũng rất thích Giáng Phúc,salemsmalldđlqđ thấy nó chết như vậy, trong lòng cũng cảm thấy không dễchịu.
Mặc Lan từ phía sau ôm lấy nàng – “Tri Hạ, nó chết rồi,chúng ta hãy chôn cất nó, để cho nó được ngủ yên, ta sẽ tìm một con chókhác cho nàng, đừng đau buồn nữa.”
“Ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-xau-xa/3059952/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.