*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Nhàn Vân Quá Hải
Beta: Mimi, Lam Yên
*****
Việt Thương vùi đầu xử lý sự vụ trong thư phòng cả ngày, lúc này mới có cơ hội ngẩng đầu lên. Hắn tạm ngừng công việc trên tay trong chốc lát, hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”
Sau khi nhận lấy mật thư và nhìn lướt qua một cái, sắc mặt hắn loáng thoáng biến đổi, tiếp đó trở nên có chút khó coi.
“Thủy đường chủ thế nào?”
“Thủy đường chủ bị thương không nặng, may nhờ Mộc đường chủ kịp thời đuổi tới.”
Việt Thương nhíu chặt chân mày, “Xem ra đã đến lúc chúng ta nên tính toán nợ nần rồi.”
“Để thuộc hạ đi đi!”
“Đứng lên, ta có cho ngươi quỳ sao?” Đối với tật xấu hơi chút là quỳ này của Việt Tùy, Việt Thương vẫn luôn có chút đau đầu.
“Xin hãy cho thuộc hạ đi.” Việt Tùy vẫn không đứng lên, khẩn thiết nói, “Thuộc hạ nguyện phân ưu thay chủ tử.”
Việt Thương bất đắc dĩ từ trên ghế đứng lên, kéo nam nhân đang quỳ trên mặt đất lên trên ghế, ấn y ngồi xuống. Việt Tùy không dám ngồi, thế nhưng Việt Thương vẫn một mực dùng lực đè lại, tránh cho y lại đứng lên một lần nữa, tiếp đó còn rất không khách khí mà ngồi thẳng lên đùi đối phương. Phương thức này xác thực rất hiệu quả, nó khiến Việt Tùy không dám tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-tuong-tuy-the-song-chet-co-nhau/1333689/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.