Đợi Việt
Thương dùng dây thắt lưng buộc tay mình, Việt Tùy mới từ mê man tỉnh lại.
“Thương?” Y nhìn dây buộc trên cổ tay, khó hiểu nhìn Việt Thương, loại biểu
tình mê mang này khiến cho Việt Thương hận không thể lập tức hóa thân thành
lang sói, đem hắn ăn sạch sẽ. Có lẽ là nhận thấy được nguy cơ đang đến, Việt
Tùy đành thử cầu xin: “ Thương, đừng dùng cái này được không?” “ Ngoan, ngươi đêm nay chỉ cần nghe theo ta
là được.” Vì đạt được mục đích, Việt Thương ti bỉ nâng lên phần thưởng.
Việt Tùy quả
nhiên ngoan ngoãn ngậm miệng, thậm chí không chút phản kháng vẫn bị Việt Thương
đem hai tay trói trên đầu, sau đó lại có chút cảm thấy nghèn nghẹn khi ngồi
không được, nằm không xong, chỉ có thể ngồi chồm hỗm. Hạ thân có thể vì xấu hổ
mà hơi cúi đầu, tựa hồ không có nhiều tinh thần. Việt Thương thoát xiêm y của
mình, ở đầu giường tìm kiếm một lát liền lôi ra một đống đồ gì đó, thấp thoáng
còn có cả giả dương cụ bằng gỗ, to nhỏ đều có, giống nhau như đúc. Bất quá hắn
không nghĩ sẽ dùng loại này lên người Việt Tùy. Việt Thương có tính chiếm hữu rất
cao, bạn giường khi ở cùng hắn, chỉ có thể có một mình hắn, nhưng sau khi chia
tay thì không bao giờ quay lại nữa.
Nhưng Việt
Tùy lại là người mà hắn nhận định, cho nên đừng nói là nam nhân khác, ngay cả
khí cụ gì đó cũng đừng hi vọng chạm vào người Việt Tùy, mật huyệt mất hồn kia
là của một mình hắn, không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-tuong-tuy-the-song-chet-co-nhau/1333669/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.