Edit: Sword
Beta: Lam Yên
*****
Hắc ám, là vô tận hắc ám.
Xóc nảy, không ngừng xóc nảy.
Mẹ nó chứ! Đã chết mà cũng không để người ta yên ổn sao?
Lên lên xuống xuống liên tục, còn không để người ta ở yên một chỗ!
Dạ dày của lão tử sắp lộn cả ra ngoài rồi!
Cho dù muốn nhịn cũng không thể nhịn được!
Hắn dùng hết sức cố gắng mở mắt ra, theo thói quen muốn há miệng mắng người, lại đột nhiên phát giác có điểm không thích hợp, phi thường không thích hợp. Không phải hắn đã chết sao… Trong đầu vẫn lờ mờ nhớ lại những hình ảnh cuối cùng, và cả tiếng nổ mạnh trong biển lửa khi ấy nữa. Dưới tình huống này, bất luận là ai cũng không có khả năng sống được. Dạ dày truyền đến cảm giác buồn nôn khiến hắn tỉnh táo lại. Hắn đánh giá hoàn cảnh xung quanh theo bản năng, lại không nhịn được mà kinh ngạc. Hắn trợn tròn con mắt, rõ ràng thấy mình đang ở trên một ngọn cây.
Lúc trước rõ ràng mình đang ở trên xe, cũng không phải ở trên máy bay, hiện tại lại ở trên ngọn cây. Sau đó, hắn đau khổ phát hiện mình thế mà lại bị một người cõng trên lưng. Hắn khó chịu nheo mắt lại.
Người dưới thân là ai? Vì sao lại cõng mình chạy trối chết? Hắn cố gắng đè cảm giác khó chịu xuống, nghiêng đầu đánh giá người đang cõng mình. Đống phương mặc y phục màu đen cổ xưa, còn che kín mặt. Khiến cho hắn càng kinh ngạc hơn chính là, người này thế nhưng lấy ngọn cây để làm điểm tựa cho bản thân bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-tuong-tuy-the-song-chet-co-nhau/1333655/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.