Chỉ cần sức khỏe cho phép, phu quân sẽ dìu ta chậm rãi đi lại trong địa lao. 
Mẹ chồng nói, mang thai cũng phải vận động vừa phải, để đứa trẻ khỏe mạnh. 
Bà vốn không giỏi may vá, lần này cũng xin vải và kim chỉ từ quản ngục, bắt đầu từ từ may quần áo cho đứa trẻ. 
Mỗi ngày dường như rất dài. 
Nhưng quay đầu nhìn lại, chúng ta đã ở trong lao gần mười tháng. 
Đêm giao thừa cũng trải qua trong lao. 
Bụng ta to đến nỗi hầu như không đi nổi. 
Hôm đó, trận tuyết cuối cùng của đầu xuân cuối cùng cũng dừng lại. 
Tiếng "két két" vang lên. 
Cánh cửa nặng nề của địa lao mở ra. 
Đại Lý Tự khanh mặc triều phục cầm thánh chỉ vàng, từ bậc thềm cao bước xuống. 
23 
Đến ngày ấy, bụng dưới co thắt liên tục, váy đã ướt đẫm. Nước ối đã vỡ. Lần này, ta cùng phu quân, đứa con của ta sẽ sống hay chết? 
Đại Lý Tự khanh vốn mặt mày nghiêm túc, thấy nước ối chảy dài trên đất, sắc mặt đại biến. 
"Nhanh lên, khiêng thế tử phu nhân ra ngoài, gọi thái y, gọi bà đỡ." 
Ta tiếp nhận thánh chỉ trên cáng. 
Hóa ra Hầu gia không phản bội. Ông thực sự bị Bắc Địch bắt làm tù binh, sau khi chịu đủ loại tra tấn, ông giả vờ đầu hàng. 
Lần này Bắc Địch nhân lúc Đại Sở nội loạn, phát động chiến tranh. 
Hầu gia tham gia vào, ban đầu giả vờ chiến đấu cho Bắc Địch. Sau khi được tin tưởng, ông gửi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-phu-nhan/3601452/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.