Hàn phủ.
Bởi vì đã lâu không gặp Khâu Minh Thông, lại muốn tìm người đối thơ, Hàn Thiếu Quân quay sang hỏi gã sai vặt: "Tiểu Dục, không phải ngươi nói là Khâu Minh Thông xin nghỉ rồi sao? Sao mấy ngày rồi ta không thấy hắn?" Khâu Minh Thông mặc dù tương đương tuổi hắn, nhưng thông minh hơn người, người như vậy giữ lại bên người mới khiến hắn yên tâm, tương lai hắn cũng có thể lợi dụng.
Gã sai vặt tên Tiểu Dục cúi đầu, cũng không dám nhìn vào mắt Hàn Thiếu Quân, nhỏ giọng nói: "Bẩm thiếu gia, hai ngày trước Khâu quản sự nói với lão phu nhân, dạo này Khâu Minh Thông bận học, không có thời gian tới Hàn phủ." Y ghét nhất tên Khâu Minh Thông này, chỉ cần hắn ở đây, thiếu gia sẽ không thèm để ý đến y. Không phải chỉ là biết mấy chữ sao! Vậy mà có thể vừa ý thiếu gia như thế, y thấy không phục. Dù sao thì lão phu nhân đã ra lệnh phải khiến thiếu gia ghét Khâu Minh Thông, dù y nói láo thì lão phu nhân cũng sẽ không trách.
Hàn Thiếu Quân nghe xong, lập tức mắng: "Khâu gia của hắn là vật gì? Cũng chỉ là chó Hàn gia chúng ta nuôi, mà dám cự tuyệt yêu cầu của chủ nhân." Dù sao cũng chỉ là thiếu niên chín tuổi, cho dù trưởng thành sớm như thế nào, lúc này hắn vẫn không giấu được hỉ nộ.
Thấy thiếu gia tức giận, Tiểu Dục lập tức đổ thêm dầu vào lửa: "Thiếu gia, đúng vậy! Khâu gia thật quá mức, vốn là lão phu nhân muốn cho nữ nhi của họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-ngoc/1982747/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.