Khâu Khải Chính mất hai ngày mới đặt mua được đồ vật cần thiết, may mà tiền viện Khâu gia khá lớn, nếu không thì không thể đặt nhiều đồ như vậy. Nhìn trong viện đầy bàn ghế, Khâu Khải Chính thở phào nhẹ nhõm. Đặt mua những thứ này vẫn còn dư không ít bạc, trong nhà có chuyện gì cũng không phải lo lắng. Ông suy nghĩ một chút, liền chuẩn bị tìm thời gian vào Hàn phủ từ chức quản sự.
"Lão gia, bắt đầu từ ngày mai chúng ta có nên làm thêm bánh bao hấp nữa hay không?" Mới ba ngày, bọn họ liền kiếm gần bảy, tám lượng bạc, đây là việc rất ít người làm được. Mỗi ngày sau khi bán xong bánh bao, thấy còn nhiều người đứng chờ, Viên thị cảm thấy rất tiếc. Nếu bọn họ làm nhiều hơn thì sẽ kiếm thêm bao nhiêu bạc nữa đây.
"Không vội, cứ để bọn nhỏ nghỉ ngơi một ngày trước. Bà đi chợ mua ít vải, nhờ Hoa đại thẩm ở cách vách làm cho bọn nhỏ mấy bộ quần áo? Đừng thiếu của Ninh nhi , đừng quên đều nhờ công của nó." Khâu Khải Chính nhàn nhạt lên tiếng nói.
Viên thị gật đầu, mặc dù không tình nguyện, nhưng chuyện Khâu Khải Chính đã nói thì bà không dám trái lời. Nghĩ đến chuyện của Khâu Minh Duệ, Viên thị mở miệng nói: "Lão gia, nhìn tình huống của cửa hàng bánh bao này, về sau chắc chắn sẽ rất nhiều việc, có nên cho Duệ nhi đi tập võ nữa không?" Nhiều người sẽ làm thêm nhiều hơn một chút, hơn nữa luyện võ không thể thi Trạng Nguyên, tương lai làm gì có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-ngoc/1982733/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.