Vào lúc này, vấn đề của Khâu Tiểu Ninh đã không chỉ là đỏ mặt, nàng quả thật không biết làm sao để hình dung tâm tình của mình, kích động, vui vẻ, hay là nên vui mừng nhảy dựng lên. Nhưng lý trí cũng nói cho nàng biết, trừ giả bộ nghe không hiểu nàng cái gì cũng không thể làm, nếu không về sau nàng phải đối mặt với hắn như thế nào. Ánh mắt mê mang nhìn về phía lão gia gia, lại quay lại nhìn Khâu Minh Thông: "Ca ca, gia gia này thật kỳ quái, chúng ta cũng đã làm theo lời hắn nói, tại sao hắn còn không giúp chúng ta cứu cha? Hắn là một tên lừa gạt sao? Hay là căn bản hắn không biết y thuật?" Lão gia gia, không phải là hắn nhìn ra cái gì chứ?
Khâu Minh Thông cười khổ một cái, sờ sờ đầu Khâu Tiểu Ninh, nói nhỏ: "Ninh nhi đừng lo lắng, lão gia gia sẽ giúp chúng ta cứu cha." Thần y này mặc dù yêu cầu có chút vô lý, nhưng đã đồng ý chuyện của bọn họ hẳn sẽ làm được, nếu không sẽ không cần hao phí nhiều thời gian trên người bọn hắn.
"Được rồi, lão nhân cũng không làm khó các ngươi." Nói xong, từ trong lòng ngực lấy ra một viên thuốc để vào trong tay Khâu Minh Thông: "Cầm về, cho cha ngươi ăn vào, ta bảo đảm hắn ăn xong sẽ khỏi." Bọn họ nếu không trở về, Khâu Minh Thông cho dù cứu được cũng chính là cứu về một người bệnh tật, lòng dạ của vị Hàn gia kia thật đúng là hung ác.
"Thuốc này quả thật có thể cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-ngoc/1982673/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.