Edit: Susublue
“Không cần giật mình, không phải ta giúp đỡ vô điều kiện.” Liên Thanh không phải chúa cứu thế, cũng không phải Quan Âm Bồ Tát, nàng muốn giúp đám hài tử này là có lý do của nàng.
Nghe thấy Liên Thanh nói vậy thì Mạch Á Nam từ chối theo bản năng, “Không được, ngươi không thể đối xử với bọn họ như vậy!”
“Sao? Ngươi cảm thấy ta sẽ đối xử với bọn họ như thế nào?” Liên Thanh nâng mắt, ánh mắt lạnh như băng đâm thẳng vào ngực Mạch Á Nam.
Giờ phút này Liên Thanh rút bỏ hết mọi sự ngụy trang, trở lại thành lính đánh thuê Cảnh Thanh ở thế kỷ hai mươi lăm.
Mạch Á Nam nhìn cả người Liên Thanh tràn ngập khí lạnh thì trong lòng có chút kinh hãi! Không thể tin được Liên Thanh lại có một mặt u ám như vậy, đôi mắt xinh đẹp kia tỏa ra… ánh sáng âm u ma mị khát máu.
Nhìn bộ dạng Liên Thanh thì hẳn là bằng tuổi Mạch Á Nam, nhưng vì sao nàng lại mang đến cho người ta một cảm giác tang thương như đã trải qua rất nhiều khoảnh khắc sinh tử vậy?
“Ta còn chưa thỉnh giáo đại danh của ngươi.” Mạch Á Nam chuyển đề tài, hỏi chuyện của Liên Thanh.
“Liên Thanh.”
“Từ đâu tới huyện Trúc này?”
“Thính Phong trấn.”
“Thính Phong trấn?” Mạch Á Nam kinh ngạc hỏi một tiếng, Liên Thanh ra tay hào phóng, không có khả năng đi từ một cái trấn nhỏ tới huyện để tiêu xài!
Hơn nữa Mạch Á Nam cũng có chút hiểu biết về Thính Phong trấn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-luu-manh-cua-ma-de-tuyet-sac-ngu-thu-su/2307462/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.