Edit: halina
Bởi vì bị quấy rầy nên Tiểu Thí Ước rất bất mãn quay cuồng thân thể mũm mĩm trong ổ chăn ấm áp của chủ nhân.
Liên Thanh ấn ngón tay xuống đầu Tiểu Thí Ước: “Cục cưng, nói cho chủ nhân nhà ngươi nghe làm thế nào để tu luyện thành Võ Tu Giả vậy?”
“Chủ nhân, người muốn tu luyện sao?” Tiểu Thí Ước lười biếng vểnh mông, không hề có vẻ quan tâm đến việc Liên Thanh không thể tu luyện.
Liên Thanh quyết tâm muốn trở nên mạnh mẽ cho nên mới dây dưa với Tiểu Thí Ước, xem thử nó có ý kiến gì có thể truyền đạt lại cho nàng không.
“Chủ nhân, Võ Tu của con người rất đơn giản, nhưng với thân thể hiện tại của chủ nhân mà muốn đột phá được Cơ Trúc Kỳ tầng thứ nhất thì có chút khó khăn.” Tiểu Thí Ước giương mắt nhìn thân thể gầy yếu của chủ nhân rồi sau đó bất đắc dĩ lắc đầu.
Tất nhiên Liên Thanh hiểu rõ thân thể này yếu đuối cỡ nào. Ở thế kỷ hai mươi lăm, Linh Hồn Lực của Liên Thanh có thể giúp nàng khống chế cả một khu rừng, nhưng mà ở chỗ này Liên Thanh chỉ có thể giao lưu với một cái cây! Tương phản lớn như thế khiến đại não Liên Thanh đầy cảm giác buồn bực.
“Đúng rồi, không phải hôm nay chủ nhân hái được không ít dược thảo sao? Người có thể dùng chúng nó để luyện thành đan dược, chữa trị gân mạch bị hủy hoại.” Tiểu Thí Ước vặn mông đóng góp ý kiến quý báu, cái đầu nhỏ vẫn luôn cọ vào ngón tay Liên Thanh.
Sau khi nghe Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-luu-manh-cua-ma-de-tuyet-sac-ngu-thu-su/147883/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.