- Ai?
- Phần Hà Kiếm Thần!
- ... Hừ ….
Nghe thấy bên trong đáp lại, Chúc Mãn Chi chống eo định mắng mấy câu, nhưng vừa nghĩ đến đánh không lại, liền lặng lẽ hừ một tiếng biểu thị bất mãn.
Két két ….
Cửa viện cũ kỹ mở ra, Ninh Thanh Dạ bọc lấy áo lông chồn đi ra, từ trên cao nhìn xuống, hai mắt thanh lãnh nhìn vào Chúc Mãn Chi.
Chúc Mãn Chi hơi hoảng, vội vàng đưa tay ôm lấy ngực, trong mắt tràn đầy thấp thỏm:
- Không được động thủ, một bộ quần áo ba lượng bạc, đồ nha môn đắt lắm, hư ngươi bồi.
Ninh Thanh Dạ tất nhiên không có hứng thú động thủ, bình thản nói:
- Có việc?
Sau khi xác định đối phương sẽ không động thủ, Chúc Mãn Chi mới khẽ gật đầu, nghiêm túc nói:
- Hứa công tử thấy ngươi ở trong phòng không có chuyện để làm, bảo ngươi đi theo ta bắt trộm, tích lũy kinh nghiệm giang hồ.
Ninh Thanh Dạ nhíu mày:
- Trộm kêu bắt trộm?
Ừm... Xem ra ở trong đạo quán từng đọc qua ít sách.
Chúc Mãn Chi nín nhịn nửa ngày mới nặn ra được ý cười, nghiêm mặt gật đầu:
- Không phải bắt ngươi, đi bắt tặc nhân khác.
- Vậy chẳng phải ta thành chó săn triều đình?
- Là ưng khuyển... Không đúng, là môn khách của Hứa thế tử!
- ...
Ninh Thanh Dạ hơi chút suy xét, sau cùng thật cũng không cự tuyệt. Rốt cuộc trải nghiệm giang hồ của nàng tuy tính là tương đối phong phú, lại rất ít đánh giao đạo với quan phủ. Ngày sau muốn báo thù khó miễn phải tiếc xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-hung-manh/916037/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.