Hứa Bất Lệnh nhăn mày. Nói thật hắn không quá thích đàn em chuyên gây phiền phức cho hắn này. Hắn lập tức quay đầu lại, tiếp tục nhìn mặt hồ:
- Tùng cô nương không mời tự đến, có chuyện gì à?
Tùng Ngọc Phù tay chân nhẹ nhàng đi đến, đầu tiên khom người hành lễ. Vì nàng có thẹn trong lòng nên giữa mày mang theo vài phần ngượng ngùng, nhỏ giọng nói:
- Hứa thế tử, ta có một số việc không biết có nên nói không...
- Vậy đừng nói.
- À...
Tùng Ngọc Phù rất vất vả mới dám quyết tâm thẳng thắn, trong phút chốc bị chọc cho không còn chút gì. Nàng khẽ cắn môi dưới do dự một lát, vẫn không cáo từ mà đi tới bên cạnh ngồi xuống. Mục đích hả? Dĩ nhiên là làm tốt quan hệ với Hứa Thế tử trước, miễn cho sau này chuyện thơ từ bại lộ thì tìm nàng tính sổ.
Hứa Bất Lệnh không hiểu được tâm tư Tùng Ngọc Phù, bỗng nhiên thấy nàng ngồi xuống bên cạnh, còn mím môi ngây ngô cười. Hắn dĩ nhiên hiểu sai.
Hứa Bất Lệnh dịch sang bên cạnh bảo trì khoảng cách, nhướn mày hỏi:
- Tùng cô nương, ngươi thật sự muốn làm Vương phi đấy à? Lần trước ta đánh ngươi là dùng thước, nhưng không ra tay. Nếu ngươi ăn vạ ta thì ta không nhận đâu đấy.
Tùng Ngọc Phù chớp chớp mắt, không tức giận mà nghiêm túc nói:
- Thế tử chớ có nói chuyện cười. Lần trước là ta hiểu lầm trước gây phiền toái cho Thế tử. Ngươi đánh ta cũng phải, ừm... Ta khâm phục tài văn và phẩm đức của Hứa thế tử,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-hung-manh/916020/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.