Lục phu nhân nhíu mày nghiêm túc trừng mắt một cái, gương mặt xinh đẹp hiện lên vài phần bất mãn, tay ngọc nhẹ nâng mạnh mẽ cởϊ áσ của Hứa Bất Lệnh.
Hứa Bất Lệnh không thể làm gì, thành thật bỏ tay ra.
Ngực rắn chắc cơ bắp rõ ràng, chỗ xương sườn có một vệt xanh tím rõ ràng, là một quyền của Chu Mãn Long đập thành. Tuy rằng không thương tổn gân cốt nhưng vì trong thân thể có độc nên tương đối suy yếu, trong thời gian ngắn chắc chắn không thể khôi phục.
Vết xanh tím lớn cỡ bàn tay, như một giọt mực nhỏ vào giấy Tuyên Thành trắng tinh.
Vẻ hung dữ của Lục phu nhân lập tức biến thành đau lòng. Nàng vừa tức vừa vội:
- Sao ngươi lại không nghe lời vậy chứ?
Nàng giơ tay định đánh Hứa Bất Lệnh vài cái, lại không nỡ xuống tay, ngược lại muốn gọi người đi kêu ngự y lại.
Hứa Bất Lệnh vội vàng giơ tay ngăn lại:
- Vết thương nhỏ mà thôi. Qua mấy ngày là tốt, không cần hưng sư động chúng.
Lục phu nhân từ nhỏ sinh ra trong danh gia vọng tộc, đến gϊếŧ gà cũng chưa từng thấy. Nhìn thấy bảo bối mà mình hận không thể ngậm trong miệng chịu trọng thương như vậy, sao nàng có thể chịu được:
- Ngực đã xanh tím như này còn bảo là vết thương nhỏ. Ngươi vốn bị trúng độc không thể động khí, đã đồng ý đi Khúc Giang Trì câu cá còn không an phận, chạy tới Bạch Mã Trang gϊếŧ máu chảy thành sông. Ngươi coi ngươi là lãng tử giang hồ chắc?
Lục phu nhân nói nghiêm khắc, trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-hung-manh/916013/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.