Vào lúc hoàng hôn, Hứa Bất Lệnh đánh xe ngựa đến cánh đồng tuyết phía ngoài Bạch Mã Trang. Từ xa xa có thể nhìn thấy các kiến trúc liên tiếp nhau, bốn cái đèn lồng dưới mái hiên lắc lư trong gió lạnh, ngói xanh mái cong trong ánh đèn nhìn như ban ngày, thỉnh thoảng có người mặc quý khí ngồi xe ngựa đi vào trong.
Chúc Mãn Chi ngồi ở bên cạnh, nhìn ra phương xa:
- Hứa công tử, xung quanh có Ngự Lâm Quân. Có phải Bạch Mã Trang đã có cảnh giác không?
Hứa Bất Lệnh kéo đấu lạp, giọng bình thản:
- Cũng như nhau.
Chúc Mãn Chi cái hiểu cái không, khẽ gật đầu. Nàng lại đảo mắt nhìn về phía màn xe rồi gõ gõ lên thùng xem:
- Tiêu công tử, đến nơi rồi.
- ... Ừm... Thế à... Ui da…
Âm thanh mơ mơ màng màng vang lên, trong xe phát ra tiếng vang ‘bịch’, nghe ra là tiếng rơi từ trên nhuyễn tháp xuống.
Chúc Mãn Chi cười ‘phì’ một tiếng, sau đó vội vàng che miệng lại.
Ngay sau đó, Tiêu Đình còn buồn ngủ ló đầu ra từ trong xe. Hắn đưa mắt nhìn về phía thôn trang nơi xa, sau đó mắt sáng ngời:
- Ui da, nơi này thật xinh đẹp, không trách được những tên ăn chơi trác táng kia thường xuyên đến nơi này. Bất Lệnh, sao ngươi tìm được nơi này? Nếu chơi vui thì đêm nay bản công tử mời khách...
Hứa Bất Lệnh liếc hắn một cái:
- Hôm nay ta có việc riêng. Sau khi vào ngươi tự đi chơi đi, cho dù xảy ra bất kỳ chuyện gì cũng đừng để lộ thân phận của ta.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-hung-manh/916005/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.