Nguyên Bảo quỳ ở một góc xa xa quả thực là không dám nhìn sắc mặt hoàng đế, hắn hiện tại chỉ muốn quỳ lạy Hàn Tư Ân, cầu hắn đừng có mở miệng nữa.
Không nói đến mọi chuyện bây giờ trên căn bản đều là cái tai tinh Hàn Tư Ân này quậy ra, mà hắn còn dám nhắc đến người kiêng kỵ nhất trong lòng hoàng thượng, Hoàng quý phi Vương Anh.
Nguyên Bảo trong lòng cực kỳ phát khổ, hắn dám khẳng định những người trong cung điện này ngày hôm nay đều sẽ bị hoàng đế diệt khẩu. Mà hắn làm tổng quản đại điện, những năm này cũng đắc tội không ít những phi tử, hoàng tử trong cung.
Những người kia hiện tại bởi vì hắn là tâm phúc bên người hoàng đế, cho dù trong lòng chửi bới hắn là tên thái giám chết tiệt, nhưng trên mặt còn phải cười híp mắt nhẫn nhịn, đơn giản là sợ chính mình ở trước mặt hoàng thượng nói này nói nọ.
Phi tử của hậu cung càng nhiều, hoàng tử cũng có mấy người, mà đế vị chỉ có một, đại nội tổng quản Nguyên Bảo cũng chỉ có một. Bàn luận ân sủng, ai cũng không có địa vị quan trọng trong lòng hoàng thượng bằng Nguyên Bảo.
Nguyên Bảo đã sớm nghĩ xong, mình đời này phú quý vô biên, vẫn luôn hầu hạ hoàng thượng, trung thành tuyệt đối hoàng đế, tuyệt đối sẽ không cùng người khác thông đồng làm bậy. Nếu như sau đó chính mình đi trước hoàng đế, tình cảm còn tốt, hết thảy đều không nói, nếu như hoàng đế đi trước, hắn sẽ trông coi hoàng lăng cho hoàng đế, còn nếu như tân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-han-tu-an/736930/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.