Bạch Thư mím môi cùng mọi người nhìn nhau, ngày thường hắn mím môi, trong đôi mắt tròn tròn mang theo ý cười, cho nên mặc dù biểu tình có nghiêm túc như thế nào, nhìn qua thịt trên hai má vẫn cảm thấy có chút đáng yêu, giống như thỏ trắng đơn thuần sạch sẽ.
Thế nhưng hiện tại, y căng hai má lên, cặp mắt tròn tròn lanh lợi kia hơi nhíu, bên trong một tia tâm tình đều không có, thêm vào thanh kiếm băng lãnh trong tay, khiến y hiện ra đặc biệt lạnh lùng.
Bạch Thư theo thói quen leo tường tìm Hàn Tư Ân, không nghĩ tới hôm nay lại nhảy đến trước mắt mọi người, điều này làm cho y vốn tâm tình tối tăm lại càng thêm tối tăm.
Mà người ở chỗ này, bị dáng vẻ y đột nhiên xuất hiện cũng chấn động một chút.
Cơ Lạc nhìn Bạch Thư, mi phong hơi nhíu, tình hình thành Liễu Châu như thế, Bạch Thư tuyệt đối không thể nào đi săn bắn, máu trên người hắn sợ là máu người đi, chỉ là không biết là người nào.
Chu Mã An nhìn kiếm trong tay Bạch Thư cùng vết máu trên vạt áo y, trong lòng khẽ động, nhìn về phía Hàn Tư Ân cau mày nói: "Vị này chính là?"
Hàn Tư Ân không để ý đến Chu Mã An, mà thẳng tắp nhìn về phía Bạch Thư nói: "Làm sao thế?"
Hắn tự nhiên là biết Bạch Thư đi làm cái gì, ngữ khí hiếm khi ôn hòa đi hai phần.
Bạch Thư cũng không phải người ngu, y nhìn người nhìn việc vẫn còn rõ ràng. Mặc dù là người cổ quái chút, mà cơ bản dưới ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-han-tu-an/736880/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.