Hàn Tư Ân nhìn Bạch Thư đang tràn đầy phấn khởi, có chút nghĩ không thông người này vì sao luôn nhảy tường đến chỗ hắn. Bọn họ vẫn còn chưa quen thân đi? Chẳng lẽ thực sự vì lý do mình trong mắt hắn rất đẹp?
Bạch Thư từ trên gương mặt không hề cảm xúc của Hàn Tư Ân đương nhiên đoán không ra hắn đang suy nghĩ gì, mà y ngược lại nhớ đến mục đích của mình. Y đem bức chân dung để lên bàn, sau đó nhìn Hàn Tư Ân, đôi mắt sáng ngời vừa tròn vừa lớn, hắn nói: "Hàn Tư Ân, đây là ta vẽ, tặng huynh này."
Hàn Tư Ân nhìn bức tranh đã cuộn, trầm giọng nói: "Ta không cần."
Bạch Thư bị ngữ khí lạnh nhạt của hắn làm cho kinh ngạc, nghe ra Hàn Tư Ân thật sự không thích, y cầm lấy viền bức tranh, trên mặt có chút không tiện, nhỏ giọng nói: "Ta không biết là huynh không thích, vậy sau này ta vẽ cho huynh cái khác."
Lúc Bạch Thư lúng túng, sẽ không tự chủ xoa ngón tay của chính mình, Hàn Tư Ân nhìn thấy trên ngón tay trắng nõn nhiễm mực nước, vẫn còn chưa khô.
Người này đại khái là mới vừa vẽ xong, liền đưa tới, đáy lòng thật rất vui mừng, muốn cho mình xem bức họa này. Hơn nữa mặc dù là bị chính mình cự tuyệt, trong lòng cũng không có suy nghĩ khác, chỉ là đang suy nghĩ bức này không thích, vậy thì vẽ tiếp bộ khác tốt hơn là được.
Hàn Tư Ân từ trước đến giờ không thích suy đoán tâm tư người khác, hắn liền trực tiếp mở miệng hỏi: "Ngươi muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-han-tu-an/736849/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.