Ánh mắt Tạ Cảnh lạnh băng nhìn Bình Dương Hầu phu nhân: "Nương, mặc kệ Vận nhi có chuyện gì hay không, ta đều sẽ không bỏ qua!"
Bình Dương Hầu phu nhân hoảng sợ nhìn Tạ Cảnh, hung hăng cắn răng: "Ta là mẫu thân ruột của ngươi! Ngươi đây là muốn làm gì? Bất hiếu? Vì một nữ nhân, ngay cả mẫu thân mình ngươi cũng có thể từ bỏ sao? Hiện giờ cũng chỉ là bị cướp đi, ta ước gì nàng ta chết đi. Tần Vận chết rồi, ngươi mới sẽ không như vậy."
"Hoang đường!" Bình Dương Hầu giận xanh mặt: "Trước đó có phải ta đã nhắc nhở ngươi đóng cửa từ chối tiếp khách hay không? Tại sao ngươi còn muốn cho Lâm Tương Ca vào phủ?"
Tạ Cảnh bỗng dưng đứng dậy, đi nhanh ra ngoài. Khi đi tới cửa lại xoay người nói: "Một nữ nhân như Lâm Tương Ca tuyệt đối không thể bắt Vận nhi đi. Cho nên sau lưng nhất định còn có người trợ giúp nàng ta."
Bình Dương Hầu phu nhân thẳng lưng, ngẩng đầu: "Ta không biết, ngươi nói với ta cái này làm gì?"
Tạ Cảnh không thèm để ý Bình Dương Hầu phu nhân, đi thẳng đến Ninh Vương phủ.
Ninh Vương ngăn đón Tạ Cảnh: "Phía sau chính là hậu viện, Thế tử lỗ mãng đi vào như vậy không phù hợp quy củ."
"Nhược Hoa quận chúa ở nơi nào? Ta có việc tìm nàng ta. Vương gia có thể ngăn cản ta, nhưng nếu ta không thấy được người thì chuyện xảy ra trước khi vào kinh sẽ truyền cho thiên hạ đều biết." Trong mắt Tạ Cảnh tràn đầy sát khí: "Còn có, Vương gia tốt nhất nên cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-gia-sung-the-hang-ngay/1805801/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.