Tần Dư và Tiền Diệp không ở lâu, ngày thứ ba liền khởi hành đi kinh thành.
Mà Lâm thị cũng không trở lại nhị phòng, vẫn trở về Phật đường.
Mùa hè nắng gắt qua nhanh, sau thu vàng là đến mùa đông lạnh giá.
Phủ Hàng Châu nghênh đón trận tuyết đầu tiên của năm nay.
Tề thị nhìn cảnh tuyết bên ngoài, buồn bã mất mát: "Ngày tỷ tỷ con xuất giá chính là trận tuyết đầu tiên của năm đó. Từ đó đến nay, Hàng Châu lại không có tuyết rơi dày nữa. Tuyết rơi đúng lúc báo hiệu năm bội thu, năm sau sẽ là một năm được mùa."
"Nương, Đại tỷ tỷ nói chờ đến mười lăm tháng Giêng tết Nguyên Tiêu, tỷ ấy sẽ trở về."
Nghe vậy, Tề thị càng lo lắng: "Tháng giêng nhất định rất lạnh, tỷ tỷ con lại vừa mang thai không bao lâu, ta lo lắng đường xá xa xôi, thân mình nó sẽ không chịu nổi."
"Nương, người không cần lo lắng. Thai của tỷ tỷ nếu không ổn, Đại tỷ phu cũng sẽ không cho tỷ tỷ đi xa nhà."
Tần Vận cười trấn an Tề thị.
Nàng cũng không nghĩ tới, mình sống lại đời này, tỷ tỷ lại sớm mang thai.
Đây cũng là đền bù cho tiếc nuối của nàng ở đời trước.
Đời trước, đứa bé đầu tiên của tỷ tỷ còn phải chờ hai năm nữa.
Điều này cũng gián tiếp cho thấy địa vị của Đại tỷ phu ở Lư Dương Hầu phủ đang lên cao.
"Sinh nhật con vào tháng Hai, năm nay lại là lễ cập kê, chờ xong lễ cập kê, Phó gia sẽ tới cửa định ra ngày thành thân." Tề thị quay đầu lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-gia-sung-the-hang-ngay/1805781/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.