Trong phòng khách Thiều Hoa Uyển, Tần Dư và Ngọc Họa nhìn nhau không thuận mắt.
Tần Dư chướng mắt loại người như Ngọc Họa, hao hết tâm tư, vô ơn.
Còn Ngọc Họa lại cảm thấy Tần Dư không biết xấu hổ, rõ ràng đã bị cự tuyệt, còn ở đây ra vẻ thanh cao!
Tần Vận bước vào phòng khách, thờ ơ nhìn cuộc đấu giữa hai người, cười nhạo một tiếng: "Ngọc Họa, Nhị tỷ tỷ là chủ tử[1], ngươi phải chú ý thân phận của ngươi!"
[1] ông chủ; kẻ thao túng; người điều khiển
Thanh âm Ngọc Họa đột nhiên im bặt, nghẹn đến mức cả khuôn mặt đỏ bừng: "Tam cô nương, ta hiện tại..."
"Cho dù là Thu di nương ở chỗ này, cũng phải tự xưng một tiếng nô tỳ. Ngươi trở thành di nương của Nhị thiếu gia, chẳng lẽ là cảm thấy có thể cùng cô nương chủ nhà cùng ngồi cùng ăn?" Đậu Khấu lạnh lùng ngắt lời Ngọc Họa nói: "Nhị thiếu gia vào kinh cầu học, không mang theo ngươi và Mai di nương, chỉ sợ cũng là cảm thấy hai ngươi sẽ quấy rầy thiếu gia đọc sách đi."
Nếu nói bị Tần Vận nói vài câu, Ngọc Họa khẳng định là cảm thấy không đau không ngứa.
Cho dù trong lòng không thoải mái, cũng chỉ là không thoải mái một lát thì có thể qua đi.
Nhưng bị Đậu Khấu răn dạy trước mặt Tần Dư và Tần Vận, nàng ta cảm thấy trên mặt mình không còn ánh sáng, "Ngươi nói rất đúng! Ta đúng là không bằng Nhị cô nương và Tam cô nương, nhưng còn Đậu Khấu ngươi nên đối với ta cung kính."
Tần Vận nhẹ nhàng nhướng mày: "Muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-gia-sung-the-hang-ngay/1805756/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.