Mà thôi! Lý Tử Kính buông tay, xoay người quyết định sai người đi gọi nha hoàn của Lâm Nguyệt Các tới chiếu cố Hoa biểu muội.
Không ngờ, Hoa biểu muội lại bỗng nhiên từ phía sau lưng ôm lấy thân thể của hắn, trong miệng liên tục nói: "Ôm, ôm ta, ôm ta.."
Lý Tử Kính cũng chịu không nổi nữa. Nội tâm hắn tràn đầy dục vọng, xoay người ôm chặt ở Hoa biểu muội. Phương Hoa tựa như người chết đuối vớ được cọc, liên tục trúc trắc rướn người lên hôn môi hắn.
Cái gì là uy phong, tôn nghiêm, không nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của? Tất cả đều gạt sang một bên!
Hắn, Lý Tử Kính, vốn chính là Uy Viễn Đại tướng quân, nếu phải để ý sắc mặt người khác mà sắm vai Liễu Hạ Huệ, thì không được coi là đàn ông!
"Khó chịu.." Phương Hoa không ngừng nỉ non: "Thế tử gia.."
"Nhịn thêm một chút.." Lý Tử Kính nhẹ giọng dỗ dành.
"Thế tử gia.."
Nhìn Hoa biểu muội ở gọi mình, nàng căn bản là rõ ràng đang làm cái gì! Lý Tử Kính mừng rỡ như điên, vội vàng đem y phục ẩm ướt của Hoa biểu muội cởi ra.
"Lạnh.." Phương Hoa vẫn còn chút thần chí, thấy cảm giác khô nóng đã biến mất, chỉ thấy có chút lạnh lạnh.
"Nhịn thêm một chút.." Lý Tử Kính cũng vội vàng cởi y phục của mình ra, ôm lấy Hoa biểu muội sải bước chạy vội về hướng giường.
Chờ mong đã lâu, cuối cùng cũng được ôm mỹ nhân trong ngực, Lý Tử Kính cẩn thận hỏi lại một câu: "Có thể chứ.."
Phương Hoa đang mơ hồ, nhớ tới hành vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-gia-dung-lam-loan/1339110/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.