Nhìn Hoa biểu muội thẹn thùng như vậy, trong lòng Lý Tử Kính có chút ngứa ngáy. Hắn được một tấc lại tiến một thước, thừa cơ cầm khăn tay lau tới vạt áo trước ngực nàng, hai con mắt tưởng chừng muốn phát hỏa.
Phương Hoa đang cúi đầu, thấy một bàn tay thình lình hiện ra liền bị dọa sợ, ngẩng đầu luống cuống ngăn hắn: "Heo tay. (dừng tay)"
Lý Tử Kính lại bị mắng là heo, hắn chợt cảm thấy mất mặt, buông tay xuống, ưỡn ngực giải thích: "Ta là có ý tốt.."
"Cặn bã (cầm xoa) không sạch." Phương Hoa ảo não nhìn vạt áo trước ngực. Hắn không thấy hay sao, vết bẩn vừa bị xoa hai cái đã lan ra lớn hơn.
"Buông màn ly xuống che, người khác sẽ không thấy được." Lý Tử Kính nhanh tay giúp nàng tháo màn che xuống.
"Về nhà trước đi." Phương Hoa nghĩ nếu để Chu Mẫn thấy tình cảnh này của nàng, nàng cũng không biết phải giải thích ra sao.
Vì vậy, Phương Hoa liền mang theo nha hoàn ngồi xe ngựa về phủ, Lý Tử Kính sai hộ vệ ở lại chờ đệ đệ cùng Chu Mẫn, hắn tự mình tháp tùng Hoa biểu muội trở về. Hắn nhớ tới mình vốn dĩ còn đặt trước nhã gian ở tửu lâu, để buổi tối có thể cùng Hoa biểu muội dùng bữa ngắm cảnh, bay giờ lại phải hủy bỏ a.
Trở lại vương phủ, hắn im lặng đi theo Hoa biểu muội về Đông lộ.
"Buổi chiều dùng bữa cùng ta, ta đã đặt chỗ ở tửu lâu rồi." Lý Tử Kính nói với bóng lưng nàng, chỉ hi vọng nàng có thể quay đầu nhìn lại.
Quả nhiên Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-gia-dung-lam-loan/1339098/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.