Thương Đông Thần trên mặt hiện rõ nét khổ sở, giữ chặt Hàn Mạch Như đang muốn đi về phía trước, chu môi đỏ, trên khuôn mặt tuấn tú nổi lên một rặng mây đỏ, hắn ngại ngùng nói, "Như Nhi muội muội, ngươi không cần giận ta, ta cùng ngươi nói, ta cùng ngươi nói ta vì sao muốn che miệng."
Hàn Mạch Như dừng bước, quay đầu lại, nhìn về phía hắn, nhất thời lắp bắp kinh hãi, đáng yêu ngốc tử này đương nhiên đem việc bản thân muốn dẫn hắn về thành bản thân giận hắn, kỳ thực hắn nào biết đâu rằng, bản thân sở dĩ muốn dẫn hắn trở về, còn không phải nhìn đến trên mặt của hắn đều hiện ra khổ sở , biết hắn đi mệt , cho nên mới nói như vậy .
Nàng nghiêm cẩn nhìn trên mặt hắn, bỏ qua thái độ kỳ quái của hắn, nghe hắn nói.
"Mẫu thân muốn Thần Nhi không cần ở trước mặt Như Nhi muội muội nói nhiều lời, như vậy Như Nhi muội muội mới thích Thần Nhi." Thương Đông Thần một bộ dáng thật buồn rầu nói.
Hàn Mạch Như nhìn biểu cảm trên mặt hắn, trong lòng đầu tiên là có một chút không hiểu, lập tức nhìn đến bộ dáng hắn lúc này, nàng rốt cục cũng hiểu vì sao Thương mẫu muốn Thương Đông Thần ít nói chuyện.
"Đi thôi." Hàn Mạch Như đi đến cúi đầu bên người hắn, nắm lấy tay hắn, bởi vì nàng quyết định phải gả cho nam nhân này, theo giờ phút này bắt đầu, bảo hộ hắn là chuyện trọng yếu nhất trong đời của Hàn Mạch Như nàng.
Trở lại phòng khách, hai bên cha mẹ còn tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-dinh-menh-cua-tuong-cong-kho-khao/192128/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.