Gã sai vặt vuốt vuốt tay có in hai dấu răng bị người cắn của mình, nhìn vết thương như muốn xuất huyết, hắn bị đau kêu: "Tên ngốc này lại dám cắn tay ta muốn chảy máu đến nơi, đau chết ta , hôm nay thật không may, đợi ta mang ngươi đi đến lúc đó ta phải báo thù mới được." Hắn nhìn Thương Đông Thần đang nằm trên mặt đất hung tợn nói.
Nói xong hắn đắc ý, quan sát bốn phía vài vòng, không thấy có ai, hắn nhanh chóng cúi xuống vác Thương Đông Thần lên vai đi vội ra phía cửa sau.
Cách phía cửa sau Hàn phủ không xa có một cái xe ngựa đang chờ sẵn ở đó.
"Thế nào chạm như vậy? Dám để bổn thiếu gia chờ ở đây nửa canh giờ, ta thấy là ngươi chán sống rồi." Ngô Hạo Thiên ngồi chờ trên xe ngựa đã nửa canh giờ, trong lúc chờ đợi hắn luôn lo lắng sợ gã sai vặt này bị người Hàn phủ phát hiện, không thấy gã sai vặt trở ra hắn đã bắt đầu cảm thấy hối hận.
Nhưng lúc nhìn thấy gã sai vặt vác một người đi ra, hối hận đã bị hắn quăng ra sau lưng, trong lòng hắn bây giờ là nồng đậm hận thù.
"Đưa hắn ném vào trong xe đi, đi đến viện phía đông thành." Ngô Hạo Thiên đắc ý mâu quang chợt lóe, phân phó với gã sai vặt đang đứng bên dưới.
Xe ngựa không một tiếng động, theo ngõ nhỏ rời xa Hàn phủ.
Hàn Mạch Như đợi mãi cũng không thấy nam nhân ngốc kia đến tìm mình, nếu là bình thường thì giờ này hắn đã quanh quẩn bên mình đòi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-dinh-menh-cua-tuong-cong-kho-khao/1407274/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.