Trước tiên, Ngô Hạo Thiên cũng không trả lời, vừa tiến vào ánh mắt của hắn đảo qua toàn bộ tửu lâu, cho đến khi ánh mắt của hắn không nhìn thấy người mình muốn tìm, lúc này mới không cam không nguyện quay sang nhìn chưởng quầy.
Đầu tiên hắn kéo chưởng quầy đến một chỗ tương đối kín đáo, nhỏ giọng hỏi bên tai chưởng quầy, "Chưởng quầy, ta muốn hỏi thăm ngươi một việc, ngươi hãy thành thật trả lời là được rồi." Không biết từ khi nào, trong tay hắn đã xuất hiện một thỏi vàng nhỏ.
Chưởng quầy vừa nhìn thấy, hai mắt đã sáng lên, tay hắn nhanh nhẹn thoáng một cái, thỏi vàng kia không còn trong tay Ngô Hạo Thiên nữa, như là sợ thỏi vàng kia là giả, hắn còn cho lên miệng cắn cắn mấy cái, cho đến khi xác nhận được đúng là thật hắn mới cho thỏi vàng vào trong người.
Chưởng quầy cười nịnh nọt hỏi Ngô Hạo Thiên, "Không biết Ngô đại thiếu gia muốn biết chuyện gì? Nếu lão hủ biết chắc chắn sẽ nói thật cho thiếu gia biết."
"Tốt lắm, đừng dông dài, ta hỏi một chuyện đơn giản thôi, Hàn gia tiểu thư có phải đang ở gian phòng của tửu lâu, bọn họ ở phòng nào?" Ngô Hạo Thiên không kiên nhẫn trực tiếp đem vấn đề hỏi thẳng chưởng quầy, hắn lúc này chỉ muốn biết Hàn Mạch Như còn ở trong tửu lâu hay không, cơ hội này hắn không bỏ qua được.
"Hóa ra là chuyện này, thiếu gia hỏi đúng người rồi, Hàn tiểu thư vẫn còn ở trong tửu lâu của ta, ngay tại phòng chữ thiên nhất hào ở lầu hai. . . . ."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-dinh-menh-cua-tuong-cong-kho-khao/1407260/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.