Hàn Mạch Như cảm động nhìn nam nhân đang lau nước mắt cho bản thân mình, cùng hắn lộ ra tươi cười, Thương Đông Thần thấy nàng cùng bản thân cười cũng cười theo, bất quá trên tay hắn lau nước mắt cho Hàn Mạch Như cũng không ngừng lại, như cũ là cẩn trọng dè dặt.
Hàn Thiên Liễu khi thấy Thương Đông Thần đối với nữ nhi mình như vậy cũng thấy cảm động, nhìn bộ dạng hai đứa nhỏ hiện giờ thật giống như đôi vợ chồng già, chỉ sợ hắn cùng thê tử mình ở chung một chỗ cũng không được tình cảm giống như vậy.
"Này. . . . . , Như Nhi, ngươi thật sự nghĩ rõ ràng phải gả đến Thương gia sao, nếu lời nói này thật sự là suy nghĩ của ngươi, cha cùng nương sẽ đáp ứng ngươi, bất quá ngươi phải biết rằng ngươi gả đến Thương gia, về sau cuộc sống mặc kệ là tốt hay xấu thì bản thân ngươi cũng phải chịu trách nhiệm, cha cùng nương về sau không thể giống như ở nhà bảo hộ ngươi được."
Hàn Thiên Liễu mặc dù cảm động trước hành động của Thương Đông Thần đối với nữ nhi mình, nhưng chuyện này liên quan đến hạnh phúc cả đời của nữ nhi, hắn thấy bản thân không được xử lý theo cảm tính, nhất định phải đem sự tình giảng giải tốt cho nữ nhi một lần mới được, về phần nữ nhi quyết định thế nào, hắn sẽ không quản .
"Không khóc, ta sẽ bảo vệ ngươi." Thương Đông Thần khuôn mặt tuấn tú nhăn thành một đoàn, khi hắn nhìn thấy thời điểm Hàn Mạch Như muốn khóc, khuôn mắt tuấn dật của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-dinh-menh-cua-tuong-cong-kho-khao/1407246/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.