Đùa gì vậy, nàng ta lại muốn mượn vũ nương trong cung,nàng ta không biết hôm nay tổ chức Quỳnh Du yến tiếp đãi sứ thần nướcTần sao?
- Không được, Ức Cẩn hôm nay phải có mặt trong Quỳnh Du yến.
Lục Tuyết Tiêu nghiêm mặt nói.
Tang Vi Sương cười nhẹ:
- Yên tâm, ta mượn nàng ấy chính là vì Quỳnh Du yến, cô nếu tinta, sau ngày hôm nay, Ức Cẩn cô nương chắc chắn sẽ được chú ý…..
- Cô nói gì?
Hai vị cô nương đồng thanh nói, trợn mắt há mồm nhìn nàng.
- Cái này phải xem các cô tin ta hay không, nếu tin thì vinh hoa phú quý này ta có thể cho các cô.
Tang Vi Sương nói, trong mắt là tự tin kinh người:
- Nếu không tin, ta đành phải về phủ…….nếu Bạc Ngạn tướng quânhỏi ta hôm nay tại sao không đến Quỳnh Du yến, ta đành phải nói là cómột nữ quan tên Tuyết Tiêu và một nữ nhân tên Ức Cẩn của Quỳnh Du Cáclàm mất hứng thú của ta…….các cô nói xem……
- ……
Hai cô nương nghiến răng nghiến lợi, nữ nhân này thực quá đángghét, các cô trêu ai chọc ai mà nàng ta lại đối xử với các cô như vậy?
Chịu nàng ta định đoạt? Nhưng các cô không biết nàng ta muốn gì, càng không biết nàng ta sẽ làm ra loại chuyện khác người gì! Không chịu nàng ta định đoạt? Hộ quốc tướng quân không phải người các cô chọc nổi, nữ nhân này có lệnh bài bạch hổ của hộ quốc tướng quân, lại có thể tựdo ra vào Quỳnh Du Các vào lúc này, có lẽ sẽ không gạt các cô!
- Tôi, tôi đi theo cô……
Hạ Ức Cẩn đâm lao phải theo lao run giọng trả lời nàng.
- Ừm……
Tang Vi Sương như cười như không nhìn thiếu nữ xinh đẹp này, hài lòng gật đầu, vóc dáng nàng ta khiến nàng thân là nữ nhân cũng phảighen tị, chỉ riêng tướng mạo mảnh mai, nhan sắc như hoa lê trong mưa kia đã khiến trái tim người ta ngứa ngáy, cộng thêm đôi mắt nàng ta cũngrất đẹp……ừm.
- Vậy cô không thể đổi ý, lát nữa ta bảo cô làm gì thì cô làmđó, nếu không ta không dám bảo đảm cô có làm mất hứng thú của ta haykhông, càng không dám bảo đảm có thể quản được cái miệng của mình trướcmặt Bạc Ngạn tướng quân hay không……
- Cô……
Hạ Ức Cẩn nghe nàng nói vậy, sớm đã nước mắt lưng tròng, run rẩy nói không nên lời, không thốt được chữ nào, chỉ có thể gật đầu tỏ vẻ“khuất phục”.
- Rất tốt, Hạ cô nương, cô đi theo ta.
Vào khoảnh khắc Tang Vi Sương xoay người, nụ cười trên mặt nàng“rạn nứt”, nàng ta thật sự xem nàng là rắn rết hay mãnh thú? Nàng cùnglắm chỉ muốn dạy nàng ta một vũ khúc, sau đó trang điểm cho nàng ta mộtchút, vậy mà nàng ta sợ thành như vậy.
Ôi, mỹ nữ nhát gan thế này sao có thể sống trong hoàng cung đến bây giờ?
Nghe thám tử nói, nàng ta vào cung năm Vĩnh An thứ tư, điều này khiến Vi Sương bỗng dưng nhớ đến Tĩnh Sơ.
Hạ Ức Cẩn luống cuống tay chân theo Tang Vi Sương đến một nơi vắng vẻ trong Quỳnh Du Các.
Trước khi đi, Lục Tuyết Tiêu còn dùng ánh mắt khuyên nàng tacảnh giác, vẻ mặt như chỉ sợ Tang Vi Sương ăn tươi nuốt sống nàng tavậy……
- Cô qua đây……Ta dạy cho cô một vũ khúc……
Ở nơi vắng vẻ, nàng đưa tay về phía Hạ Ức Cẩn.
- Ơ? Vũ khúc gì?
Hạ Ức Cẩn bị dọa đến mức “cười run rẩy”, lập cập nói.
Tang Vi Sương khoanh tay trước ngực, chăm chú nhìn nàng ta, nói:
- Vũ khúc này nếu cô đã nghe thì ta không cần dạy, nếu cô chưanghe mà ngộ tính không tốt, hôm nay không học xong thì ta cũng sẽ khôngđể cô đi…….
Hạ Ức Cẩn nghe nàng nói vậy thì cuống đến sắp khóc:
- Vũ khúc gì? Cô nói nghe thử, về phần ngộ tính……
Hạ Ức Cẩn cảm thấy mình khiêu vũ vô cùng tốt, tốt hơn rất nhiềungười trong Quỳnh Du Các, đây có tính là ngộ tính tốt hay không?
Tang Vi Sương cũng không làm khó nàng ta, nói thật:
- Vũ khúc này tên “Vũ hạc diêm”, thời Đường trước đây gọi là“Hỏa phượng”, cũng gọi là “Cấp hỏa phượng”. Sủng phi của Cao Dương vương Bắc Ngụy nhờ múa vũ khúc này giỏi mà nổi tiếng. Cô có từng nghe chưa?
- Chính là vũ khúc một người cầm quạt lửa, mô phỏng điệu vũ của chim?
Hạ Ức Cẩn nhìn Tang Vi Sương, yêu kiều hỏi.
- “Tiếng ca trong quạt vang ra, Dáng ai sau quạt thướt tha yêu kiều” (Trích “Hỏa phượng từ” của Lý Bách Dược thời Đường),không ngờ một vũ nương nho nhỏ như cô cũng từng nghe khúc này, nói vậy ta tìm cô là tìm đúng người rồi!
Tang Vi Sương khóe môi mang theo ý cười, hài lòng gật đầu.
Nói đến vũ khúc, lại là danh khúc trong lịch sử, tiểu vũ nương hứng thú hẳn lên, vội hỏi:
- Cô nương, có thể bắt đầu rồi chứ?
Ức Cẩn vẫn lo về ngộ tính của mình, nếu thật sự học không đượcthì hôm nay không thể tham gia Quỳnh Du yến, nếu thật như vậy thì đợitới lần sau không biết phải đợi bao lâu……không, nàng cắn chặt môi, nàngkhông muốn đợi thêm nữa.
Vi Sương thấy vũ nương này vội vã muốn nàng dạy như vậy liềnbiết nàng ta đã hạ quyết tâm. Dù sao thì ép buộc nàng ta học, nàng ta sẽ không dụng tâm, sợ là trên Quỳnh Du yến chọc giận tên họ Phó nào đấy mà mất mạng!
- Đương nhiên, bây giờ ta sẽ dạy ngươi tư thế.
“Hỏa phượng” là điệu múa do Mẫn Gia hoàng hậu tiền triều lúc còn sống căn cứ vào kỹ thuật múa của tiền nhân ghi lại trong sử sách màchỉnh lý lại cho ra đời, năm xưa khi Phó Họa Khánh từ Hoài Nam tiến cung diện kiến phụ hoàng, cũng là điện Quỳnh Du này tiếp đãi hắn ta, lúc đóđiệu vũ cuối cùng của các vũ nương trong cung chính là “Hỏa phượng” thất truyền đã lâu.
- ……Hóp bụng……dùng ngực và bụng dưới để hô hấp……đừng thở gấp……
Giọng nàng mang theo chút khàn khàn rất nhỏ.
Hạ Ức Cẩn không khỏi đưa mắt nhìn nàng, không biết do hoa mắthay do tập luyện quá mệt mỏi, nàng ta dường như thấy vành mắt nữ nhântính tình kỳ quái này đỏ lên.
- Cô nếu không nghiêm túc thì đến tối vẫn chưa thể học xong đâu!
Tang Vi Sương cao giọng, Hạ Ức Cẩn rùng mình.
Dáng vẻ nhát gan sợ phiền phức của nàng ta khiến nàng cười.
- Thật không biết cô làm sao mà ở trong cung cả năm được.
Phải, ở một năm vẫn chưa bị dọa chết.
Tang Vi Sương chăm chú nhìn nàng ta, nữ nhân này e là không hềnhát gan sợ phiền phức? Hay là đã quen khiến bản thân trở nên nhu nhượcyếu đuối như vậy? Phải biết rằng sống trong cung được một năm, còn trởthành vũ nương của Quỳnh Du Các là cần chút bản lĩnh.
Hạ Ức Cẩn lại là dáng vẻ đáng thương nước mắt rưng rưng.
- Cô nương……tiếp tục nhé? Bỏ lỡ Quỳnh Du yến là phải chịu phạt, tôi muốn mau……
Nàng ta yểu điệu nói, có chút oán trách, có chút không cam lòng.
- Được, ngộ tính của cô không tệ, ít nhất về cơ bản ta đã dạy vũ khúc này cho cô, cô luyện thêm bảy lần cho thuần thục rồi ta giúp côtrang điểm.
Tang Vi Sương cười nói, đi đến ngồi xuống chiếc ghế dựa đàn hương bên cạnh.
***
- Cô nương, cây trâm này?
Nhìn dung nhan mình trong gương đồng, Hạ Ức Cẩn thấy vừa mới lạvừa hài lòng, cuối cùng khi cô nương kỳ lạ kia lấy ra một cây trâmphượng hoàng mã não đỏ, nàng không nhịn được kêu to.
Cây trâm này quá đẹp, nàng hoàn toàn không kiềm chế được sự vui thích của mình……
- Đẹp không? Trâm đẹp đương nhiên phải sánh với mỹ nhân, vũ khúc này tên “Hỏa phượng”, dùng trâm phượng hoàng làm từ mã não hoa màu đỏlà vô cùng thích hợp! Cô cài cây trâm này múa chắc chắn sẽ gây chấn động toàn bữa tiệc!
Hạ Ức Cẩn vẫn cười yếu ớt, khi Tang Vi Sương cắm nó vào búi tóccủa nàng, nàng thấy khóe môi nàng ấy cong lên như cười như không, ánhmắt trong trẻo như ánh trăng trở nên hung ác.
Hạ Ức Cẩn ngây ngốc gật đầu, nàng chưa từng thấy mình đẹp nhưvậy, cách cô nương này trang điểm và búi tóc cho nàng rất độc đáo, độcđáo mà không quái dị, đây là vẻ đẹp thoát tục, đẹp đến mức chính nàngcũng không dám nhìn thẳng.
Nàng đột nhiên cảm thấy, có lẽ cả đời này của nàng đều dựa vào hôm nay…….
- Cô nương, đa tạ cô……
Nàng cho rằng câu cảm tạ này là cần thiết, dù sao nàng ta cũngđã dạy nàng một vũ khúc, còn trang điểm cho nàng thật đẹp.
- Đa tạ gì chứ? Là ta đa tạ cô mới phải.
Tang Vi Sương cười nhạt, có một thoáng sầu oán từ sâu trong đáy mắt lóe lên rồi biến mất:
- Có điều sau ngày hôm nay, con đường của cô cô phải tự mình đi, bất luận vinh quang hay không đều do chính cô bắt lấy.
Nếu không có năng lực này, thì không nên xuất hiện ở hoàng cung……đây chính là cung đình.
Lời của Tang Vi Sương khiến Hạ Ức Cẩn chấn động, nhưng đạo lýtrong đó bất kỳ nữ tử nào từng sống trong cung đều hiểu được.
Nàng gật đầu, khẽ đáp:
- Vâng.
Giọng nói mềm mại như lông vũ quét lên trái tim người ta.
Không biết đã luyện tập bao lâu, Hạ Ức Cẩn thấy Tang Vi Sương đứng dậy, đi ra ngoài.
- Cô……cô nương, cô định đi đâu?
Hạ Ức Cẩn bất an hỏi.
Tang Vi Sương nghiêng người, quay đầu lại, cười nói:
- Ta đương nhiên có việc, cô yên tâm, lúc cô nhảy điệu cuối cùng, ta chắc chắn sẽ xuất hiện.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]