- Chính là yến hội tụ tập rất nhiều tài tử sông Hoài, đại tỷ dẫn Cẩm Văn đi xem cho biết đi mà.
Cẩm Văn chưa từ bỏ ý định tiếp tục thuyết phục:
- Đông Diêu có tam mỹ, đó là mẫu đơn ở Lạc đô, tuyết trắng ở Thượng Lâm và khói sóng trên sông Hoài.
- Liên quan gì tới hoa đào?
Tang Vi Sương không hiểu.
Tang Cẩm Văn quýnh lên:
- Đương nhiên là liên quan! Khói sóng sông Hoài là nhờ trăm dặm rừng đào dọc hai bờ sông mà nổi tiếng thiên hạ! Này nhé “Chấm nước bờ bên đào ngợp hoa”(Trích “Xuân du hồ” của Từ Phủ, nguyên văn “Giáp ngạn đào hoa trám thủy khai”, Lê Xuân Khải dịch thơ),còn nữa “Lên lầu cao ngắm trăng soi, Rừng đào xuân sắc ngợp trời ý thơ”. Đại tỷ, Đào hoa yến năm nay do chiến sự ở Thiệu Nam mà đã trễ nhiều ngày rồi đấy!
Hóa ra nó vốn không phải tổ chức trùng với ngày sinh nhật của nàng, tại sao trước đây nàng chưa từng nghe nói về Đào hoa yến của thành Hoài Châu nhỉ.
- Tiểu Cẩm Văn, không ngờ đệ không thích Luận ngữ mà lại thích mấy thứ gió trăng này?
Đôi con ngươi lạnh lẽo của Tang Vi Sương chăm chú nhìn Tang Cẩm Văn.
Tang Cẩm Văn lúc này mới ý thức được vấn đề trong hai câu thơ kia.
- Đại tỷ, đệ cũng là “nói như vẹt” thôi, tỷ đừng nghĩ nhiều.
Cẩm Văn giải thích.
Tang Vi Sương nheo mắt:
- Hửm? Mong là tỷ nghĩ nhiều, có điều chuyện ngày mốt thì cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-cua-chang-cam/2446133/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.