Tang Vi Sương kinh ngạc trong phút chốc, nàng đưa mắt nhìn Dương Yên thì thấy hắn mặt mày rạng rỡ, cười rất dịu dàng, nàng ngẩn người, suy nghĩ một lát:
- Ông ấy……..có chút bảo thủ, xem rượu và trà còn hơn cả mạng, nhiều lần giảng bài cho ta mà uống say bí tỉ.
Dương Yên chưa từng thấy Tang Vi Sương hình dung như thế về một người, mang theo chút oán trách nghịch ngợm, giống tiểu nữ nhi làm nũng với phụ thân, chỉ có lúc này hắn mới thấy được hơi thở nên có của những thiếu nữ đồng trang lứa trên người nàng.
Tang Vi Sương bị hắn nhìn có chút không được tự nhiên, nàng vội nâng chén trà lên nhấp một ngụm.
- Ừm, trà của Dương quản sự là ta thích uống nhất.
Nàng vừa nói như vậy, gương mặt tuấn tú của Dương Yên tức khắc đỏ lên. Bàn tay cầm ấm lưu ly của hắn hơi run, hắn nghĩ vừa rồi hắn không có nghe lầm, nàng nói “thích”, nàng thích uống trà hắn pha.
Lâu Kiêm Gia ngồi yên bên cạnh không hề ngắt ngang đoạn đối thoại giữa hai người, hắn an tĩnh cứ như không ngồi ở đó vậy. Lúc nào hắn cũng giữ vững khí chất thanh lịch nho nhã từ bên trong, khiến người ta liên tưởng đến các vị thần không nhuốm khói lửa nhân gian trong Sơn Hải Kinh hoặc trong các truyền thuyết xa xưa.
Không có ai cố gắng trò chuyện cùng hắn, hắn càng không nhiều lời với người khác câu nào, trong hơi thở an tĩnh của hắn chỉ chứa được một mình Tang Vi Sương.
Hắn nghe họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-cua-chang-cam/2446101/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.