- Hắc, Hắc Tử, tới đây……
Cẩu Oa Tử cởi dây Hắc Tử, tiện tay xoa xoa đầu nó.
Hắc Tử là một con chó săn lớn, quanh đây nhờ có nó mới không có chuyện trộm cắp vặt ban đêm, Hắc Tử đúng là một đại công thần.
Chỉ cần nghe được âm thanh khả nghi từ xa, Hắc Tử sẽ sủa to khiến những kẻ trộm cướp kia bỏ chạy, đánh thức những nhà xung quanh.
- Hắc Tử ơi Hắc Tử, mấy ngày không ăn thịt rồi, thèm không?
Cẩu Oa Tử vuốt lông Hắc Tử:
- Bây giờ ta cho ngươi cơ hội thể hiện, ngươi đi dọa Lâu Kiêm Gia kia khóc, ta sẽ cho ngươi thịt ăn.
Hắc Tử tuy là chó săn nhưng trừ kẻ trộm ra, nó không cắn người lung tung. Tuy nhiên, nó lại rất nghe lời Cẩu Oa Tử.
Hôm sau. Lâu Kiêm Gia vẫn ra sau núi như thường ngày, thấy không có người bạn chơi nào thì hơi nghi hoặc.
Hắn nghĩ phải chăng mình đến sớm, nhưng rõ ràng mình đã rửa mặt súc miệng, ăn cơm, uống trà, không bỏ sót việc nào. Trước khi đi Vi Sương còn cột tóc lại cho mình nữa……..
Đợi một chút đi.
Hắn cả người mặc y phục trắng như tuyết đứng trên sườn núi, cơn gió nhẹ thổi qua phất phơ tà áo, mái tóc đen cũng theo đó mà nhảy múa, hàng mi trên mặt ngọc khẽ run, đôi con ngươi màu hổ phách dưới bầu trời xanh thẳm càng lộ vẻ mê người. Hắn cử chỉ thanh nhã, sắc mặt không chút dao động, tựa như trên đời không chuyện gì có thể quấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-cua-chang-cam/2446068/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.