Hóa ra hắn không phải hầu trà mà là ông chủ?
Tang Vi Sương mở to hai mắt nhìn hắn.
Thấy Vi Sương không nói lời nào, hắn cười nói tiếp:
- Mỗi tháng có hai lượng bạc và ba ngày nghỉ.
- Woa, đãi ngộ tốt như vậy. Nha đầu này gặp phải Bá Nhạc rồi. (Bá Nhạc: người nổi tiếng về giỏi xem tướng ngựa thời Xuân Thu. Ngày nay, tên này dùng để chỉ những người giỏi phát hiện và đào tạo nhân tài)
Tiền đường huyên náo hẳn lên, mọi người bắt đầu nghị luận rối rít.
Mỗi tháng có thể được hai lượng bạc, điều này quả thực đúng ý nguyện của nàng. Nhưng mà………
- Tôi có muội muội và đệ đệ còn tấm bé cần phải chăm sóc, không thể tách khỏi bọn họ, hơn nữa gia mẫu qua đời chưa đến một năm, chúng tôi không thể rời nhà.
Nàng rất bình tĩnh trấn định nói.
Thiếu niên mặc bạch y sắc mặt dần dao động.
- Ta không biết………..chẳng qua cô là một nhân tài khó được, ta có thể chờ cô mãn hiếu tang.
Hắn nhẹ nhàng nói.
Hiếm khi Tang Vi Sương gặp phải người nàng có chút thiện cảm, nàng hơi khom người hành lễ rồi lại nói:
- Không biết quý tính của công tử?
Nghe nàng hỏi vậy, thiếu niên mặc bạch y liền biết nàng đã có ý định.
- Ta họ Dung, trong nhà kinh doanh lá trà.
- Dung công tử, đầu xuân năm sau Tang Vi Sương sẽ đến cửa bái phỏng, không biết công tử có thể cho Vi Sương biết nhà công tử ở nơi nào?
Nàng đã nói như vậy có nghĩa là nàng muốn kết giao bằng hữu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-cua-chang-cam/129873/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.