Editor Hoa Trong Tuyết
Chim hót côn trùng kêu vang, suối nước đinh đông.
Tiêu Ngư chậm rãi mở to mắt, trên người đang đắp tấm chăn cũ nát đã được giặt sạch sẽ. Bất tri bất giác, đã ở chỗ này mười ngày.
Cũng không thấy người trong cung tới tìm nàng, phụ thân nàng và huynh trưởng cũng không tới cứu nàng. Tiêu Ngư vuốt vuốt góc chăn, muốn đứng lên, bỗng nhiên ngửi được một mùi thơm ngát.
Nhất thời mặt mày Tiêu Ngư giãn ra, ngồi xuống, nhìn thấy một người đi về phía giường đá. Trên tay cầm đồ ăn hắn vừa tìm thấy, có gà rừng thỏ rừng và quả dại, có chút không giống với thường ngày, trong tay hắn còn cầm một nắm hoa đủ loại màu sắc. Hắn đi đến trước mặt nàng, dáng người cao lớn bao phủ cả bóng dáng của nàng. Tiêu Ngư nhìn hắn, ánh mắt nhìn vào tay hắn, con mắt khẽ cong, cười cười nói: "Cho ta?"
Tay của hắn rộng thùng thình thô ráp, so với da trên người hắn nhan sắc của hắn còn đẹp hơn. Tiêu Ngư lớn như vậy, cũng ít tiếp xúc với lớp người ở tầng thấp, hầu như không thể tưởng tượng trên đời này còn có loại người có cuộc sống như vậy.
Dã nhân trong rừng, nhưng mà hiện tại hắn đã có tên, hắn gọi là A Chiến, là nàng đặt cho hắn, hắn còn rất thích đấy. Hắn đưa tay, ý cười trong mắt Tiêu Ngư ngày càng tăng, nhận lấy hoa, đưa đến trước mặt ngửi, sau đó mới nhìn về phía hắn cười, thanh âm trong veo nói: "Thơm quá a."
Nữ nhi gia vui hoa hoa cỏ cỏ, nàng cũng rất thích hoa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-cua-bao-quan/1518682/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.