Ngày mùa hè ánh nắng cháy da. Tiêu Ngư ngồi ở bàn đá cạnh viện chờ đợi, váy lẳng lặng buông thõng, ngay cả tý gió cũng không có, chỗ thoáng mát, rất nhanh mặt trời đã rọi sang bên này. Hai gò má của tiểu cô nương tươi đẹp như hoa đào, làn da non nớt có thể bóp chảy ra nước, dung mạo Tiêu Ngư vô song, lúc này má ngọc dần dần nổi lên đỏ ửng, trán cũng rịn ra một tầng mồ hôi mỏng.
Nhìn về phía đám dưa xanh biếc ——
Vừa mới còn thấy dây leo phấn chấn đu bám, hiện tại lá đều cúi thấp xuống, phơi đến ỉu xìu.
Xuân Hiểu yên lặng thay nàng miễn cưỡng khen.
Xuân Trà lại đứng ở một bên, qua một hồi lâu, nhịn không được nhỏ giọng thầm thì: "Sao Hoàng Thượng còn chưa tới?"
Vừa rồi nói xử lý chuyện xong sẽ đến, nhưng bây giờ đã lâu như vậy. Ngày thường chờ ở tẩm điện còn chưa tính, mặt trời bên ngoài lớn như vậy, cô nương sao chịu được, nương nương bị cảm nắng thì làm sao bây giờ?
Tiêu Ngư suy nghĩ, nhìn thoáng qua Xuân Hiểu bên người, nói một câu: "Chúng ta đi vào trước đi."
Xuân Hiểu thu dù, đi thẳng về tẩm điện.
Nếu là lúc trước, Tiết Chiến chính là Đế Vương, câu nói tùy ý đều là thánh chỉ, nói nàng ở chỗ này chờ, nàng đương nhiên phải chờ.
Nhưng nàng và y thành thân đã một khoảng thời gian, thoáng thăm dò một chút tính tình của y. Hương dã dưỡng thành tính tình thô ráp, tự nhiên không tính toán chi li đến loại trình độ này. Y có việc chậm trễ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-cua-bao-quan/1518628/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.